Ai cất nguồn thương, môi ở đâu?
Tim ta thơ trẻ, nhỡ ôm sầu
Mắt khờ ngấn lệ, rưng từng nấc
Gió cát sa mù, che phương Đông.
Môi rất gần đây, thương có không?
Thân ta vay mượn, nhỡ trôi dòng
Tay gầy bám víu, đau từng đốt
Sóng mặn bờ gai, không phương Đông.
Thương mất người thương, môi mất môi!
Ta chơi trốn kiếm, nhỡ chốn tìm
Nẻo nào còn giữ thân tóc biếc
Nối lại dùm ta lối phương Đông.
Mùa Đông Biển Đỏ
2023
Gửi ý kiến của bạn