Những bình minh
Trắng lạnh vùng kí ức rỗng
Ngày nhiều gió
Những con đường gió
Như cuốn cho hết sạch lá thu đi
Người đàn bà bước qua cánh cửa mùa thu
Chiếc áo choàng
Màu xám chân trời nặng
Bầu ngực lạnh thấm làn vải tê buốt mắt trời
Nàng mang theo bài hát tuổi thơ trên con đường kiếm tim xa xôi
Mặt trời chảy máu trên cánh đồng
Lắng nghe sự im lặng của đêm
chuyển thành màu trắng
Đêm qua lục lọi khăn áo mùa đông
Mỗi màu áo kể một câu chuyện về anh
Lớp lớp mùa xuân mùa hè
Phải có một cái tủ lớn
hay mang ra đồng
chờ gió
Những cánh cổng tháng mười đã mở
Bầy chim cu mượt mắt cườm
Vườn cải cúc tần bối rối trổ bông
Sáng ra
Ai đặt nhúm cỏ xanh trước hiên nhà
Như đánh dấu mình
đang lạc
vào hướng đúng
Ngọc Diệp Trần
Ngọc Diệp Trần
Gửi ý kiến của bạn