Con số ấy cứ như là phận số
Khi chân mây lúc sánh bước đường trần
Họ đi đâu về đâu mà hăm hở
Hỏi làm gì, lòng họ bận… lâng lâng
Họ thầm thĩ vào nhau không hoa mỹ
Lời uyên ương, ai son phấn bao giờ
Họ hôn phối đời nhau theo nguyện ý
Biết khước từ mọi mai mối vu vơ
Yêu là biết thẳm sâu vào chót vót
Biết vô ngôn trước vang vọng dạt dào
Yêu là biết thiên thu vào giây phút
Tiếng thở dài sau tiếng thở vào nhau
Yêu có phải là rộn ràng vô tận
Trước chuỗi ngày chung sớt trái ngang riêng?
Đêm nằm ngắm con thạch sùng, tự vấn
Câu hồi âm lấp lánh cuối trang thiền
Chính tình yêu chứ còn gì khác được
Giúp họ đi cho hết thuở cơ cầu
Đến sợi tóc còn giành nhau bạc trước
Khóc với cười, chẳng ai sớt chia sao?
Gửi ý kiến của bạn