MINH THẢO - Gin

16 Tháng Năm 201012:00 SA(Xem: 21899)
MINH THẢO - Gin

blank 




















Cô gái gửi message cho tôi vào một sáng tháng Năm nắng sớm, tin nhắn như cơn mưa trái mùa ướt át và khó chịụ Gin bảo, em sẽ chết.
...
Gin mất hút sau nửa năm trời nhốt mình trong căn nhà gỗ trên đồi, không internet, không điện thoại; chỉ có cô với những cơn gió hối hả lùa qua khung cửa sổ sắp sửa bung ra. Mỗi tuần một lần cô đi bộ xuống cái chợ nhỏ dưới thị trấn, cười khẽ với những bà già bán rau quả, mua vài thứ đồ tiêu dùng cần thiết và thức ăn cho một tuần. Thỉnh thoảng cô cũng có ghé chân vào một quán rượu xập xệ, ngồi xuống bên cái bàn con con uống cạn đúng một bát rượu nếp hoặc mua một vò rượu nhỏ mang về; và cũng chọn lấy vài khúc vải hoa ở sạp đồ mụ béo gần đó.

Ở nhà, cô nuôi một con mèo mướp nhỏ tật nguyền nhặt được cạnh gốc sồi. Cô nói chuyện với nó hằng đêm sau một ngày dài ngồi may những cái váy và nấu ăn qua loa, những câu chuyện vấp váp vào nhau.

Cô có một đời sống thanh thản ở khung cảnh ấy. Và tương đối tách biệt.

Nhưng rồi Gin chọn quay lại cái đô thị phồn hoa tên Sant, quay lại một nửa kia của mình. Một nửa ấy, theo tôi nghĩ, lẳng lơ, ích kỉ và phừng phực khao khát. Có những người chờ cô ở Sant: gã trai 18 ngây ngô, vài thằng đàn ông nghiện rượu và ít lão nhà giàu mê mệt những đường cong ma mị trên thể xác cô.

Dẫu sao, đời cô là ở đấy.
...

Hẳn tôi thật vô duyên khi cho rằng đáng lẽ cô phải đến với thần chết sớm hơn rất nhiều so với thời điểm cô thông báo. Tôi nhìn ra cái chết chậm ấy trước cả khi cô biến mất, tức là vào khoảng thời gian cô còn là người bình thường- nói cười huyên thuyên ở Sant.

Cuộc nói chuyện qua điện thoại cuối cùng giữa tôi và cô diễn ra tự nhiên và bình thản hết mức có thể. Hồ chỉ như cuộc chia tay trước khi cô đi xa một vài ngày ngắn ngủi.

- Em NÊN chết nhỉ. Em không thể nào quay trở lại căn nhà trên đồi ấy. Em cũng không yêu Sant nữa. Em không còn chốn để ngủ một giấc yên lành với con mèo nhỏ tật nguyền thích cọ đầu vào má em nằm cạnh. Em vứt nó xuống suối rồi Shar ơi.

- Ừm. Tốt thôi. Chị sẽ mang em về cho mẹ em.

- Không, em muốn hoà mình vào chính con suối đó. Và em cũng muốn xin lỗi chị, Shar ạ.

- Ừ.

Tôi không hoảng, cũng không buồn thương cho cô dù chỉ một khoảnh khắc. Tôi cười vì cuối cùng cô cũng chọn sống thật. Dẫu sao tôi đã từng khóc một trận thật to thật dài đưa tiễn Gin từ rất lâu trước kia, lúc mà tôi đinh ninh rằng cô đã chết thực sự khi mà cô vẫn sống sờ sờ.
...
Người ta báo cho tôi cái chết của em ngay sáng hôm sau ngày tháng Năm ấy, theo số điện thoại em viết trong mẩu giấy duy nhất để lại. Cả ngày hôm ấy tôi chỉ bận tâm mỗi một việc là sẽ báo tin cho mẹ em với thái độ như thế nào và sẽ giải thích với bà những gì. Nhưng rốt cuộc tôi chỉ viết cho bà một bức thư ngắn cũn cỡn:"Gin mất sáng nay, ở ngọn đồi cách Sant tầm 500 dặm. Cháu rất tiếc. Cháu sẽ lo việc hoả táng chôn cất. Cô giữ sức khoẻ.". Tôi ra bưu điện gần nhất gửi bức thư ấy, ngần ngừ một lúc tôi quyết định gửi cả cho bà tấm áo len tôi đan cho Gin vào Noel năm ngoái. Tôi cười nhạt, người đàn bà ấy đã mộng du mải miết suốt quãng đời thanh xuân lẫn khi có Gin.

Xong xuôi việc hoả thiêu, tôi mang em đến nhà thờ và nhờ Cha đọc giúp vài câu kinh bao dung. Ngay sau đó tôi mang em đến con suối nhỏ ấy, tôi còn thấy cả một vài sợi lông mèo vướng lại trên đá. Ban đầu tôi định trút cả bình, nhưng lại muốn rắc từng nắm hơn. Tôi thích nhìn tro cốt em lả tả bay, như cô gái gió ngày nào ngả nghiêng niềm kiêu hãnh. Bất thình lình tôi nắm phải một mẩu xương nhỏ chưa cháy vụn thành tro. Và tôi cười, rồi tôi khóc. Khóc rống lên như một đứa trẻ nhớ mẹ nó.

Tôi ra về, tìm mua một con dao nhỏ thực sắc nhọn. Đương nhiên, không phải để tự sát rồi. Tôi dùng nó gọt mẩu xương ấy thành hình giọt nước. Bạn hẳn sẽ nghĩ giọt máu thì đúng hơn. Không, nước chứ. Em của tôi tinh trong và dịu mát như thế.

Mẩu xương hình giọt nước ấy tôi dùng làm mặt dây đeo dù trông nó thật kì dị với mọi người. " Em gái, tôi cho em một giấc yên lành đấy, nương nhờ vào giấc ngủ của tôi, em vậy."
...
Một buổi sáng thả bộ dọc con đường hai bên là những ngọn núi xanh mướt lá cây và lốm đốm hoa dại vàng, tôi bắt gặp một cô gái giống hệt em, váy hoa căng phồng trong gió. Tôi đi nhanh hơn để bắt kịp cô ta, nhưng sau khi trông rõ được gương mặt ấy tôi lại muốn cười thật to và thở phào nhẹ nhõm, rằng làm gì có một em thứ hai. Những đường nét của cô ta giống em đến từng chi tiết nhỏ: viền môi, cái nốt ruồi trên má phải, ngón tay cái hơi dị dạng. Duy chỉ có sự biểu cảm trên gương mặt là không phải em. Nó vẫn người, nhưng một- kiểu người- rất- không- người, kiểu người không- phải- em.

Tôi cúi nhìn Giọt Nước và yên tâm rằng nó vẫn ở đó, kề cận cơ thể mình. 

 

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
27 Tháng Tám 20233:16 CH(Xem: 946)
Tuổi trẻ tôi/ Rất hiếm một ngày no/ Rất hiếm một ngày vui trọn vẹn
24 Tháng Tám 20234:04 CH(Xem: 1568)
Nhỡ mà, em giận, rung lên mắt/ Lệ rớt làm sao anh biết lau
21 Tháng Tám 20239:40 SA(Xem: 1125)
Mưa đồi Tây/ Ướt tóc người/ Áo hay sương mỏng bên trời vàng thu
19 Tháng Tám 20239:34 SA(Xem: 1344)
đốt tâm tưởng, nén nhang này, anh khấn/ em trăm năm, vẫn nguyên dáng, em Huyền!
16 Tháng Tám 20239:30 SA(Xem: 1482)
Con cũng sẽ đến được nơi đó/ Theo ngọn gió mùi hương cỏ mật cỏ gà
13 Tháng Tám 202310:04 SA(Xem: 1678)
hạt mưa có lý do/ nó rơi xuống mầm xanh/ và tình yêu đâm chồi
10 Tháng Tám 20233:22 CH(Xem: 2272)
dutule.com giới thiệu thơ tác giả: Lê Thanh Hùng, Kiệm Hoàng
07 Tháng Tám 20238:28 SA(Xem: 1592)
Anh với em và bạt ngàn cây lá/ Cùng thiên thu đọng lại giữa Vô Cùng
04 Tháng Tám 20234:09 CH(Xem: 2043)
tình như cơn gió vụt đến bên đời/ tình như hoa tím cho người thương nhớ
01 Tháng Tám 20234:06 CH(Xem: 886)
Buổi sáng đẫm nước/ tôi ủ một tách trà không/ uống không hết mưa trời
Du Tử Lê Thơ Toàn Tập/ Trọn bộ 4 tập, trên 2000 trang
Cơ sở HT Productions cùng với công ty Amazon đã ấn hành Tuyển tập tùy bút “Chỉ nhớ người thôi, đủ hết đời” của nhà thơ Du Tử Lê.
Trường hợp muốn có chữ ký tác giả để lưu niệm, ở Việt Nam, xin liên lạc với Cô Sóc, tel.: 090-360-4722. Ngoài Việt Nam, xin liên lạc với Ms. Phan Hạnh Tuyền, Email:phanhanhtuyen@gmail.com
Ở lần tái bản này, ngoài phần hiệu đính, cơ sở HT Productions còn có phần hình ảnh trên dưới 50 tác giả được đề cập trong sách.
TÁC GIẢ
(Xem: 8836)
Loạt bài của Nguyên Vũ / Vũ Ngự Chiêu được độc giả, nhất là giới quân nhân đón nhận nồng nhiệt
(Xem: 17101)
Ông là một nhà văn nổi tiếng của miền Nam.
(Xem: 12306)
Từ hồi nào giờ, giới sinh hoạt văn học, nghệ thuật thường tập trung tại thủ đô hay những thành phố lớn. Chọn lựa mặc nhiên này, cũng được ghi nhận tại Saigòn, thời điểm từ 1954 tới 1975.
(Xem: 19041)
Với cá nhân tôi, tác giả tập truyện “Thần Tháp Rùa, nhà văn Vũ Khắc Khoan là một trong những nhà văn lớn của 20 năm văn học miền Nam;
(Xem: 9211)
Để khuây khỏa nỗi buồn của cảnh đời tỵ nạn, nhạc sĩ Đan Thọ đã học cách hòa âm nhạc bằng máy computer.
(Xem: 660)
Nói một cách dễ hiểu hơn, thơ ông phù hợp với kích cỡ tôi, kích cỡ tâm hồn tôi, phù hợp với khả năng lãnh nhận, thu vào của tôi, và trong con mắt thẩm mỹ tôi,
(Xem: 1042)
Chúng tôi quen anh vào cuối năm 1972.
(Xem: 1213)
Anh chưa đến hay anh không đến?!
(Xem: 22512)
Giờ đây tất cả mọi danh xưng: Nhà văn. Thi sĩ. Đại thi hào. Thi bá…với con, với mẹ, với gia đình nhỏ của mình đều vô nghĩa. 3 chữ DU-TỬ-LÊ chả có mảy may giá trị, nếu nó không đứng sau cụm từ “Người đã thoát bệnh ung thư”.
(Xem: 14049)
Nấu cơm là công việc duy nhất trong ngày có liên quan đến cộng đồng gia đình, mà, gần đây Bố đã được miễn, vì cả nhà cứ bị ăn cơm sống hoài.
(Xem: 19223)
Tình Sầu Du Tử Lê - Thơ: Du Tử Lê - Nhạc: Phạm Duy - Tiếng hát: Thái Thanh
(Xem: 7931)
Nhưng, khi em về nhà ngày hôm nay, thì bố của em, đã không còn.
(Xem: 8857)
Thơ Du Tử Lê, nhạc: Trần Duy Đức
(Xem: 8523)
Thời gian vừa qua, nhà thơ Du Tử Lê có nhận trả lời phỏng vấn hai đài truyền hình ở miền nam Cali là SET/TV và V-Star-TV.
(Xem: 11105)
Triển lãm tranh của Du Tử Lê, được tổ chức tại tư gia của ông bà Nhạc Sĩ Đăng Khánh-Phương Hoa
(Xem: 30763)
Tôi gọi thơ Du Tử Lê là thơ áo vàng, thơ vô địch, thơ về đầu.
(Xem: 20841)
12-18-2009 Nhà thơ Du Tử Lê phỏng vấn nhạc sĩ Thân Trọng Uyên Phươn
(Xem: 25553)
Khi gối đầu lên ngực em - Thơ Du Tử Lê - Nhac: Tịnh Hiếu, Khoa Nguyễn - Tiếng hát: Đồng Thảo
(Xem: 22938)
Người về như bụi - Thơ: Du Tử Lê - Nhạc: Hoàng Quốc Bảo - Tiếng hát: Kim Tước
(Xem: 21779)
Hỏi chúa đi rồi em sẽ hay - Thơ: Du Tử Lê - Nhạc: Hoàng Thanh Tâm - Tiếng hát: Tuấn Anh
(Xem: 19829)
Khái Quát Văn Học Ba Miền - Du Tử Lê, Nguyễn Mạnh Trinh, Thái Tú Hạp
(Xem: 18081)
2013-03-30 Triển lãm tranh Du Tử Lê - Falls Church - Virginia
(Xem: 19292)
Nhạc sĩ Đăng Khánh cư ngụ tại Houston Texas, ngoài là một nhạc sĩ ông còn là một nha sĩ
(Xem: 16951)
Triển Lãm Tranh Du Tử Lê ở Hoa Thịnh Đốn
(Xem: 16137)
Triển lãm Tranh và đêm nhạc "Giữ Đời Cho Nhau" Du Tử Lê đã gặt hái sự thành công tại Seattl
(Xem: 24545)
Nhà báo Lê Văn là cựu Giám Đốc đài VOA phần Việt Ngữ
(Xem: 31998)
ngọn cây có những trời giông bão. ta có nghìn năm đợi một người
(Xem: 34954)
Cung Trầm Tưởng sinh ngày 28/2/1932 tại Hà Nội. Năm 15 tuổi ông bắt đầu làm thơ,