NGUYỄN NGỌC MINH THẢO - Câu Chuyện Cà Phê

24 Tháng Mười 201012:00 SA(Xem: 22881)
NGUYỄN NGỌC MINH THẢO - Câu Chuyện Cà Phê
11_thieunu_content-content


1.
Tôi xoay xoay cốc cà phê nóng hổi trong tay, hớp lấy một ngụm nhỏ. Mc Cafe luễnh loãng, vị hơi chua và vô cùng...nhạt[hẳn nhiên rồi]. Tôi nhìn quanh quất khắp cửa hiệu Mc Donald, thức uống được chuộng nhất là cà phê: nóng, hoặc đá, latte, mocha. Và tất nhiên, những góc xôn xao náo nhiệt nhất là bàn cà phê của cánh đàn ông người Việt: người khua tay phụ họa lời nói, kẻ trầm ngâm gật gù.


Đó là một buổi sáng như hàng vạn buổi sáng thường nhật khác, năm 2010. Tức là đã hơn 500 năm theo tài liệu ghi chép trên giấy và không dưới 1000 năm theo ước đoán tính từ khi con người khám phá ra thứ "linh dược" mang tên cà phê.


2. Gọi cà phê là một thú vui tao nhã-như đối ẩm bình thơ- cũng đúng, mà là "độc dược" cũng chẳng ngoa. Thứ thức uống đen sóng sánh đó đã "mê hoặc" được biết bao nhiêu tín đồ, mà người Việt Nam cũng là một phần nhiều trong số đó.


Người Việt không khó tính với thú vui này. Chỉ một vỉa hè chật hẹp, kê vài cái ghế con con, có bàn thì tốt mà không có cũng chẳng hề hấn gì, thế là thành một góc cà phê thú vị. Nhìn đất nhìn trời nhìn người và xe cộ qua lại. Đó là những "quán" cà phê dễ thấy, dễ tìm nhất ở Việt Nam, mà người ta quen gọi là cà phê quán cóc, cà phê lề đường, vỉa hè. Còn với người Việt xa xứ, cà phê là những cốc nhựa đổ đầy loại cà phê "công nghiệp" pha bằng máy, chứ không còn là cà phê phin hay cà phê lược vải như ở quê nhà nữa. Nhưng có hề gì. Thói quen nhâm nhi cà phê của người Việt không hề quá đề cao bản chất cà phê, mà cốt yếu là ở "bạn cà phê", ở "hương thơm" tỏa ra từ những câu chuyện vụng vặt.


Cà phê cà phê cà phê. Một thứ âm thanh trầm ấm, gợi lên vẻ nâu non êm ái và thân thuộc. Cà phê, như bạn hữu. Cà phê, là lời mời, là câu chào. Và rất nhiều khi là khởi đầu một tình thân: Ê, Cà phê không?


Người Việt ở đâu, đến đâu cũng thấy tụ họp bên những bàn cà phê. Sao không phải là một thú vui khác, một hoạt động khác? Mà chính là cà phê- quây quần rôm rả. Bởi một lẽ đơn giản, từ bao giờ, cà phê đã nghiễm nhiên trở thành một sợi dây vô hình nối kết những tâm hồn Việt, duy trì và bao bọc những tình thân.



3. Trở lại câu chuyện cà phê Mỹ một chút. Người Mỹ chuộng cà phê nhanh, loãng và nhạt. Không "ngồi đồng" như người Việt, mà "to-go". Tôi tự hỏi những câu chuyện có thể "to-go", tình thương mến có thể "to-go" chăng? Người Việt chúng ta khác. Có lúc, ngay cả giữa những người lạ với nhau, chỉ cần nhích ghế lại gần một chút, thế là quen. Là anh anh em em , tôi tôi cậu cậu chuyện vãn không ngớt. Phải chăng vì một lẽ, chúng ta thuộc "nòi tình"[ cách nói của cụ Chu Mạnh Trinh trong bài Tựa Truyện Kiều]. Hẳn giống nòi ấy không vì những cốc cà phê nhạt mà hóa ra lợt lạt nghĩa tình với nhau đi.


Hẳn là không rồi. Ừ, tôi cũng mong được vậy.

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
02 Tháng Mười 201012:00 SA(Xem: 21401)
SQ 333 còn đang lơ lửng phía trên Hắc Hải tôi đã muốn uống một tí vang thay vì chờ ăn trưa cùng thực đơn với các hành khách ngồi chung khoang hạng nhì. Sau đó rất nên trùm chăn qua đầu lim dim cho xong chuyến bay 16 tiếng. Ngồi một chỗ không thể ngọ nguậy, ăn ba cái thứ nặng bụng chỉ tổ ứ hơi. Rồi ợ và trung tiện; có văn minh hàn lâm mấy cũng khó bề khống chế những phản ứng sinh học của cơ th
30 Tháng Chín 201012:00 SA(Xem: 23431)
Để anh ngồi lại thêm chút nữa Mùa sắp thu nên mùa quá ngoan Ngày lập thu nên ngày rất hiền Và em, thơm
27 Tháng Chín 201012:00 SA(Xem: 27293)
Con chào đời vào một ngày mùa đông lạnh buốt. Tháng Mười Hai xao xác gió. Những chiếc lá úa chạy loanh quanh trên đường. Gió lùa qua khe cửa, muốn len lỏi vào không gian ấm áp của căn phòng bệnh viện, nơi mẹ vừa sinh con. Sau những đớn đau thể xác, mẹ vui sướng nhìn con vào đời
26 Tháng Chín 201012:00 SA(Xem: 23905)
Sau này, khi rủng rẻng một chút tiền, tôi từng chở Trung sang xóm Bình Khang. Chở qua đó, mà kêu một ly café ngồi chờ Trung. Cũng không dám hỏi Bình Khang có gì. Hay những ngày trước đó nữa, cũng Bình Khang, hùn hạp một mớ tiền còm học bổng, đến cái động thâm u thì chẳng đứa nào đủ can đảm bước vô, như Bầy diều hâu gãy cánh, không khác.
25 Tháng Chín 201012:00 SA(Xem: 22926)
Đúng ra thì Toro không có trong danh sách những điều cần biết trước khi chết. Tôi cũng không có danh sách đó. Dun rủi sao mà gặp một nhà tài trợ lãng mạn, tuy làm việc trong lĩnh vực khoa học kỹ thuật, rất có lòng với văn học nghệ thuật, đặc biệt thường ra tay cứu giúp những kẻ sĩ cơ nhỡ.
23 Tháng Chín 201012:00 SA(Xem: 29746)
Tháng chín non, trổ đọt, thơm
21 Tháng Chín 201012:00 SA(Xem: 22653)
Buổi sáng, con chim đến gõ cửa. Người đàn bà thức giấc với tiếng gõ mỏ của con chim đỏ trên mặt cửa kính, nơi có bàn làm việc của nàng. Không có nàng ở đó, con chim đánh vòng ra sân sau, gõ vào cánh cửa kính cạnh giường.
18 Tháng Chín 201012:00 SA(Xem: 22599)
Những buổi chiều không K. trở nên dài lượt thượt và biếng lười đến khó chịu. Chúng ì ạch và ngột ngạt kinh người. Những lúc như thế này em hay nằm lì trong phòng, chẳng màn đến chuyện đi đâu và gặp ai. Những ngọn núi kiêu hãnh nào đang mời gọi em chinh phục, những con đường heo hút nào em chưa cuốc bộ qua. Mặc. Hết thảy đều nhờ nhờ và thiếu sinh khí. Chỉ có K. là thực, là rạng ngời.
14 Tháng Chín 201012:00 SA(Xem: 22493)
Từ những năm 20 tuổi, tình trạng Christina ngày một tồi tệ hơn. Cuối cùng, theo ý muốn cha mẹ, nàng theo họ đến bệnh viện Boston và chỉ nhận được lời khuyên của hội đồng bác sĩ là nên ở ngoài trời nhiều hơn và cứ làm những gì nàng thích. Dù sao, Christina hài lòng vì có một lần làm theo ý muốn song thân
14 Tháng Chín 201012:00 SA(Xem: 23666)
Bà ngoại tôi là công chúa, nhưng không thuộc dòng chính của hoàng thất. Bà lấy chồng năm mười sáu tuổi, lúc còn chưa biết gì. Ông ngoại tôi lúc ấy đã gần bốn mươi tuổi, mới goá vợ, chưa có con. Một buổi sáng mùa xuân thức dậy, cô bé mười sáu tuổi ngạc nhiên thấy mình nằm trên giường của một người đàn ông lạ, như giấc mơ
Du Tử Lê Thơ Toàn Tập/ Trọn bộ 4 tập, trên 2000 trang
Cơ sở HT Productions cùng với công ty Amazon đã ấn hành Tuyển tập tùy bút “Chỉ nhớ người thôi, đủ hết đời” của nhà thơ Du Tử Lê.
Trường hợp muốn có chữ ký tác giả để lưu niệm, ở Việt Nam, xin liên lạc với Cô Sóc, tel.: 090-360-4722. Ngoài Việt Nam, xin liên lạc với Ms. Phan Hạnh Tuyền, Email:phanhanhtuyen@gmail.com
Ở lần tái bản này, ngoài phần hiệu đính, cơ sở HT Productions còn có phần hình ảnh trên dưới 50 tác giả được đề cập trong sách.
TÁC GIẢ
(Xem: 17070)
Ông là một nhà văn nổi tiếng của miền Nam.
(Xem: 12277)
Từ hồi nào giờ, giới sinh hoạt văn học, nghệ thuật thường tập trung tại thủ đô hay những thành phố lớn. Chọn lựa mặc nhiên này, cũng được ghi nhận tại Saigòn, thời điểm từ 1954 tới 1975.
(Xem: 19002)
Với cá nhân tôi, tác giả tập truyện “Thần Tháp Rùa, nhà văn Vũ Khắc Khoan là một trong những nhà văn lớn của 20 năm văn học miền Nam;
(Xem: 9185)
Để khuây khỏa nỗi buồn của cảnh đời tỵ nạn, nhạc sĩ Đan Thọ đã học cách hòa âm nhạc bằng máy computer.
(Xem: 8361)
Mới đây, có người hỏi tôi, nếu không có “mắt xanh” Mai Thảo, liệu hôm nay chúng ta có Dương Nghiễm Mậu?
(Xem: 623)
Nói một cách dễ hiểu hơn, thơ ông phù hợp với kích cỡ tôi, kích cỡ tâm hồn tôi, phù hợp với khả năng lãnh nhận, thu vào của tôi, và trong con mắt thẩm mỹ tôi,
(Xem: 995)
Chúng tôi quen anh vào cuối năm 1972.
(Xem: 1186)
Anh chưa đến hay anh không đến?!
(Xem: 22481)
Giờ đây tất cả mọi danh xưng: Nhà văn. Thi sĩ. Đại thi hào. Thi bá…với con, với mẹ, với gia đình nhỏ của mình đều vô nghĩa. 3 chữ DU-TỬ-LÊ chả có mảy may giá trị, nếu nó không đứng sau cụm từ “Người đã thoát bệnh ung thư”.
(Xem: 14021)
Nấu cơm là công việc duy nhất trong ngày có liên quan đến cộng đồng gia đình, mà, gần đây Bố đã được miễn, vì cả nhà cứ bị ăn cơm sống hoài.
(Xem: 19191)
Tình Sầu Du Tử Lê - Thơ: Du Tử Lê - Nhạc: Phạm Duy - Tiếng hát: Thái Thanh
(Xem: 7906)
Nhưng, khi em về nhà ngày hôm nay, thì bố của em, đã không còn.
(Xem: 8823)
Thơ Du Tử Lê, nhạc: Trần Duy Đức
(Xem: 8505)
Thời gian vừa qua, nhà thơ Du Tử Lê có nhận trả lời phỏng vấn hai đài truyền hình ở miền nam Cali là SET/TV và V-Star-TV.
(Xem: 11073)
Triển lãm tranh của Du Tử Lê, được tổ chức tại tư gia của ông bà Nhạc Sĩ Đăng Khánh-Phương Hoa
(Xem: 30724)
Tôi gọi thơ Du Tử Lê là thơ áo vàng, thơ vô địch, thơ về đầu.
(Xem: 20821)
12-18-2009 Nhà thơ Du Tử Lê phỏng vấn nhạc sĩ Thân Trọng Uyên Phươn
(Xem: 25519)
Khi gối đầu lên ngực em - Thơ Du Tử Lê - Nhac: Tịnh Hiếu, Khoa Nguyễn - Tiếng hát: Đồng Thảo
(Xem: 22916)
Người về như bụi - Thơ: Du Tử Lê - Nhạc: Hoàng Quốc Bảo - Tiếng hát: Kim Tước
(Xem: 21740)
Hỏi chúa đi rồi em sẽ hay - Thơ: Du Tử Lê - Nhạc: Hoàng Thanh Tâm - Tiếng hát: Tuấn Anh
(Xem: 19799)
Khái Quát Văn Học Ba Miền - Du Tử Lê, Nguyễn Mạnh Trinh, Thái Tú Hạp
(Xem: 18061)
2013-03-30 Triển lãm tranh Du Tử Lê - Falls Church - Virginia
(Xem: 19261)
Nhạc sĩ Đăng Khánh cư ngụ tại Houston Texas, ngoài là một nhạc sĩ ông còn là một nha sĩ
(Xem: 16927)
Triển Lãm Tranh Du Tử Lê ở Hoa Thịnh Đốn
(Xem: 16119)
Triển lãm Tranh và đêm nhạc "Giữ Đời Cho Nhau" Du Tử Lê đã gặt hái sự thành công tại Seattl
(Xem: 24515)
Nhà báo Lê Văn là cựu Giám Đốc đài VOA phần Việt Ngữ
(Xem: 31963)
ngọn cây có những trời giông bão. ta có nghìn năm đợi một người
(Xem: 34938)
Cung Trầm Tưởng sinh ngày 28/2/1932 tại Hà Nội. Năm 15 tuổi ông bắt đầu làm thơ,