Nghiêng Theo Vai Mùa Thu
Tiếng chim hót rách một vạt rừng
Tôi say giống như một cơn giông
Mùa xuân đau vầng trăng chung thủy
Đêm bỏ ngõ một trời tư hương
Hành âm thứ bốn rớt xuống khe
Cung rê giáng. Quên. Em chưa về
Giấc mơ tôi trót buồn ẩn mật
Nên gánh mùa thu, vai nghiêng theo
Rừng đêm nở chùm soprano
Cánh hạt bay vút tận cung trời
Có chàng thi sĩ dựng lều mộng
Bàn tay bóp nát tứ mùa thu
Người bỏ ra về giữa canh hai
Tôi như bướm khuya nhớ áo người
Hồn như vách đêm nứt thêm nữa
Nở ra trái đắng một mùa thôi
Tôi u trầm tựa bóng đêm khuya
Những vì sao sa lệ đầm đìa
Tiếng hát lãng tử không trở lại
Cung bậc ghi nhớ ngày mồ côi
Lê Nguyên Tịnh
Gửi ý kiến của bạn