Con chuồn chuồn sà xuống chờ một cơn mưa
chúng tôi ngồi
nhìn những con chim buổi chiều tìm về chốn trọ
ngày đã đi hết một vòng
nhì nhằng những sấm động xa lắm
mà mưa bay bay
chúng tôi nhìn ở giếng làng
em tắm
áo nũng nịu quấn rát ngực thôn nữ
nụ cười bay hoa trái
thiên đường nhòa trên tay
Chúng tôi viết xuống tuổi thanh xuân của mình
bằng bút sắt
mằn mặn nụ hôn bên tán tre già một đêm biếc trăng
đẹp quá
chúng tôi đã hôn nhau như tuổi thanh xuân từng hôn
trên khắp quả địa cầu
chỉ khác lạ
chúng tôi vẫn ngồi đây
sự bình an vắn số
quay quắt tư mùa
đôi khi sờ lên môi tự hỏi
có phải nụ hôn lên trời
Hoàng hôn phủ dụ
chín tím từng chùm chúng tôi
lô nhô xếp hàng chờ đợi
và chúng tôi ngồi
nghe em khóc bài góa phụ như hài lên chiếc phù điêu khắc rổ mặt cánh đồng
khi chúng tôi già như trái đất
tiếng khóc em vẫn hời theo gió sau lưng
một ngày chúng tôi bỏ đi
là một ngày em hoang phế
Chúng tôi ngồi và hỏi nhau
về màu da của mình
có đứa thích đánh vào chiếc trống đồng ngọc - lũ
những tiếng tang tang khua khoắng giấc ngủ hoài không chịu dậy
nhưng chiếc trống đã đi xa khơi
chỉ còn chúng tôi ngồi
bầy chim lạc bầy chim lạc
màu da hay cả giống nòi
Mưa lạnh lắm
hạt bay bay trên da thịt chúng tôi khi ngồi so vai và rụt cổ
đừng hát theo mưa như dài tay em mấy thuở mắt xanh xao
đừng nhịp theo mưa như là mưa trên biển vắng
vì lạy trời mưa xuống lấy nước tôi uống lấy ruộng tôi cày
chúng tôi nghe mưa quê mình thấm đẫm
và chúng tôi biết mình đợi những cơn mưa