I.
Nụ tầm xuân trắng chiêm bao
Mở câu thơ rồi tự trào một mình
Mưa khuya lắng giọt yêu tinh
Chữ lem bóng nước lung linh em đi
Ký ức gió mộ rầm rì
Trăng ma mười bốn thầm thì mười lăm
Cộng trừ nhân chia mất tăm
Khép câu thơ xót cái dằm trong mắt
II.
Nụ tầm xuân trắng réo rắt
Mở câu thơ rồi tự nhắc mình nghe
Nắng khuya chìm giọt đỏ hoe
Ý nhen búp lửa trăng loe cành khô
Hít vào sương khói huyền hồ
Thở ra cụm mây bi bô trẻ con
Máu reo trong chiếc lá non
Khép câu thơ âm rất dòn tan theo
III.
Nụ tầm xuân trắng chiêm bao
Mở câu thơ cũ xin chào gió xanh
Lược khuya chải mượt đồi tranh
Gùi lưng phố núi trăng thanh tung bay
Bàn tay có những ngón tay
Ta đêm tận có những ngày vô minh
Thẳng lưng ngắm bóng ngó hình
Khép câu thơ gió giật mình xanh nghít…
2.2011