Hương Thị

02 Tháng Chín 201112:00 SA(Xem: 19574)
Hương Thị

nhatnguyet-40x40-content-content

 

Sớm mai, con đường vắng lặng. Nghe thoảng đâu đây một mùi hương dịu ngọt. Thanh thoát, vướng vất. Như quen lắm mà tôi chưa thể nào nhớ ra. Tần ngần, tôi cố bước chậm lại để cảm nhận rõ hơn mùi hương. Lòng chợt nao nao. Hương thị. Không thể lẫn được…

 

Mới hôm nào đi chợ, vô tình tôi trông thấy những trái thị nằm khiêm nhường giữa các loại quả cây. Có lẽ chừng mười năm rồi tôi mới thấy lại những trái thị tròn căng xinh xắn này. Định ghé mua vài trái nhưng nhìn lớp áo xanh sẫm của quả, tôi lại thôi. Tự nhắc nhủ mình hãy kiên nhẫn… chỉ một vài tuần nữa thôi. Thị sẽ chín.

 

Trái thị chín rất thơm, mùi hương đặc trưng khó lẫn. Không ngào ngạt nhưng thoảng xa và vương lại rất lâu trong không khí. Đằng sau lớp vỏ ươm mịn ấy có hương vị của cỏ cây, của mật thơm, của nắng vàng cùng quyện lại và được lưu giữ trọn vẹn. Mùa thị chín là khi cái nóng oi bức của mùa hè dịu bớt đôi phần, bắc nhịp cầu cho tiết trời mát mẻ của mùa thu. Khi còn là cô bé con, tôi đã vui mừng xiết bao nếu một hôm nào đó bà ngoại đi chợ về, gọi tôi lại và đặt vào tay tôi một trái thị. Bao giờ bà tôi cũng mua nhiều, đủ cả trái to trái nhỏ nhưng riêng tôi chỉ thích những trái nhỏ và dẹt. Này nhé, bỏ vào giỏ thị hay bỏ trong túi quần túi áo đều rất vừa vặn. Chạy ra chơi cùng lũ bạn hàng xóm, tôi thấy đứa nào cũng háo hức khoe mình có thị. Trò chơi đánh chuyền đánh chắt mỗi ngày tưởng như đã quá nhàm chán thì dường như hấp dẫn trở lại. Chốc chốc, chúng tôi lại đưa những trái thị lên mũi hít hà và dặn nhau phải giữ cẩn thận. Không được ăn. Cứ để hoài, để hoài cho thơm. Nhưng không trái thị nào để dành được quá một tuần. Chỉ vài hôm là lớp vỏ vàng xuất hiện những đốm nâu lác đác, thị nhũn dần. Lúc đó, tụi bạn tôi quên mất lời giao ước, rủ nhau bóc vỏ thị, ăn ngon lành. Còn tôi không bao giờ ăn thị, dù vị ngọt thơm của nó khá hấp dẫn. Tôi ráng giữ thêm cho đến khi quả mềm nẫu rồi mới bỏ. Và rồi buổi chiều hôm sau, tôi bồn chồn ngóng ra cửa. Mong sao khi bà ngoại đi chợ về, tôi lại được thấy những trái thị vàng ươm.

 

Cũng mỗi độ mùa thị chín, tôi vẫn thường đòi bà ngoại kể đi kể lại truyện cổ tích Tấm Cám mà không biết chán. Câu chuyện ru tôi vào giấc ngủ. Trong mơ, tôi thấy vỏ thị xòe ra năm cánh hoa vàng tuyệt đẹp và cô Tấm khăn áo lộng lẫy bước ra. Bằng những cử chỉ duyên dáng, cô Tấm dọn dẹp nhà cửa và chuẩn bị cơm nước tinh tươm giúp bà lão hàng nước. Khi hoàn thành công việc, cô Tấm bước trở vào trái thị và những cánh hoa vàng khép lại cũng là lúc tôi chợt tỉnh giấc. Đêm, mùi thị thơm ngát cả không gian khiến tôi ngỡ rằng hình như cô Tấm có ghé qua đây. Tôi không quên sáng hôm sau khoe với bà về giấc mơ. Bà bảo rằng nếu tôi ngoan thì một lúc nào đó sẽ được gặp cô Tấm. Nâng niu trái thị trong tay, tôi mường tượng ra hình ảnh cô Tấm xinh đẹp, dịu hiền.

 

Thế rồi bà ngoại tôi mất vào một ngày cuối năm lạnh giá. Không còn ai kể chuyện cho tôi nghe hàng đêm. Không còn ai mua cho tôi những quả thị thơm mỗi khi mùa thị chín. Những năm sau này, mỗi khi nhìn trái thị vàng và nụ cười rạng rỡ của tụi bạn mà lòng tôi chùng xuống. Không phải là cảm giác ghen tị mà là nỗi trống trải xen lẫn chút tủi thân. Bà tôi đi xa, giấc mơ về cô Tấm xinh đẹp và mùi hương dịu ngọt cũng vĩnh viễn khép lại. Mỗi khi mắt chạm vào những câu thơ trong bài tập đọc, nỗi nghẹn ngào lại dâng lên trong tôi :

 

Nếu nhắm mắt nghe bà kể chuyện

Sẽ được trông thấy các nàng tiên

Thấy chú bé đi hài bảy dặm

Quả thị thơm cô Tấm rất hiền.

 

Hương thị thơm nhè nhẹ, phảng phất mà tôi bắt gặp vào một buổi sớm mai trong lành như hôm nay có lẽ bay ra từ một ô cửa sổ nào đó. Mùi hương gợi nhắc tôi những kỉ niệm êm đềm. Đã từ lâu rồi, tôi biết sẽ chẳng bao giờ tôi gặp được cô Tấm ẩn mình trong quả thị với những phép màu diệu kì. Bởi giản dị một lẽ truyện cổ tích chỉ là những giấc mơ đẹp. Mơ ước thì luôn được nâng giấc trên đôi cánh lãng mạn. Nhưng tình yêu lại rất cụ thể và gần gũi. Hương thị ở lại mãi, trong nỗi nhớ của tôi không chỉ là món quà tuổi thơ mà còn gợi nhắc tôi về hình ảnh của bà ngoại và một tình thương thầm lặng, thẳm sâu.

 

Hạ Long tháng 8-2011

Nguyễn Hạnh Nguyên


Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
04 Tháng Mười Hai 20238:49 SA(Xem: 905)
bữa rồi em có sang thăm/ mang theo mấy bó rau răm làm quà
16 Tháng Mười Một 202310:28 SA(Xem: 1009)
nửa hồn anh gửi em còn... hay quên
25 Tháng Mười 20236:25 CH(Xem: 1095)
dutule.com giới thiệu thơ: Kiệm Hoàng, Đặng Xuân Xuyến, Chân Tính Hải, Thỵ Nguyễn, Lê Thanh Hùng
21 Tháng Mười 20231:00 CH(Xem: 1493)
Huntington Beach xin chào/ Có tôi từ ở nơi nao đến mừng
17 Tháng Mười 20234:16 CH(Xem: 1384)
Tiếng chim gáy nhớ gì mà da diết thế/ Những cánh đồng vàng bất tận đã xa xôi
13 Tháng Mười 20239:50 SA(Xem: 602)
đó là chiều muộn tháng giêng 1984/ bạn đạp xe chở tôi dọc Kim Long ngược lên Văn Thánh
11 Tháng Mười 20234:12 CH(Xem: 995)
Tiếng mẹ gọi trong hoàng hôn khói sẫm/ Cánh đồng xa cò trắng rủ nhau về
09 Tháng Mười 20231:43 CH(Xem: 862)
Mặt đường nhớ bước chân rơi.!. (*)/ Cũng như tôi nhớ…
05 Tháng Mười 20238:53 SA(Xem: 1000)
Đã rơi xuống vực thẳm/ Những tiếng kêu gào mỏi mòn trong câm lặng
02 Tháng Mười 20231:56 CH(Xem: 1116)
Mặc niệm cho bài thơ/ Cúi đầu nhìn thương thể
Du Tử Lê Thơ Toàn Tập/ Trọn bộ 4 tập, trên 2000 trang
Cơ sở HT Productions cùng với công ty Amazon đã ấn hành Tuyển tập tùy bút “Chỉ nhớ người thôi, đủ hết đời” của nhà thơ Du Tử Lê.
Trường hợp muốn có chữ ký tác giả để lưu niệm, ở Việt Nam, xin liên lạc với Cô Sóc, tel.: 090-360-4722. Ngoài Việt Nam, xin liên lạc với Ms. Phan Hạnh Tuyền, Email:phanhanhtuyen@gmail.com
Ở lần tái bản này, ngoài phần hiệu đính, cơ sở HT Productions còn có phần hình ảnh trên dưới 50 tác giả được đề cập trong sách.
TÁC GIẢ
(Xem: 16817)
Ông là một nhà văn nổi tiếng của miền Nam.
(Xem: 12052)
Từ hồi nào giờ, giới sinh hoạt văn học, nghệ thuật thường tập trung tại thủ đô hay những thành phố lớn. Chọn lựa mặc nhiên này, cũng được ghi nhận tại Saigòn, thời điểm từ 1954 tới 1975.
(Xem: 18833)
Với cá nhân tôi, tác giả tập truyện “Thần Tháp Rùa, nhà văn Vũ Khắc Khoan là một trong những nhà văn lớn của 20 năm văn học miền Nam;
(Xem: 9029)
Để khuây khỏa nỗi buồn của cảnh đời tỵ nạn, nhạc sĩ Đan Thọ đã học cách hòa âm nhạc bằng máy computer.
(Xem: 8128)
Mới đây, có người hỏi tôi, nếu không có “mắt xanh” Mai Thảo, liệu hôm nay chúng ta có Dương Nghiễm Mậu?
(Xem: 453)
Nói một cách dễ hiểu hơn, thơ ông phù hợp với kích cỡ tôi, kích cỡ tâm hồn tôi, phù hợp với khả năng lãnh nhận, thu vào của tôi, và trong con mắt thẩm mỹ tôi,
(Xem: 822)
Chúng tôi quen anh vào cuối năm 1972.
(Xem: 1020)
Anh chưa đến hay anh không đến?!
(Xem: 22340)
Giờ đây tất cả mọi danh xưng: Nhà văn. Thi sĩ. Đại thi hào. Thi bá…với con, với mẹ, với gia đình nhỏ của mình đều vô nghĩa. 3 chữ DU-TỬ-LÊ chả có mảy may giá trị, nếu nó không đứng sau cụm từ “Người đã thoát bệnh ung thư”.
(Xem: 13903)
Nấu cơm là công việc duy nhất trong ngày có liên quan đến cộng đồng gia đình, mà, gần đây Bố đã được miễn, vì cả nhà cứ bị ăn cơm sống hoài.
(Xem: 19090)
Tình Sầu Du Tử Lê - Thơ: Du Tử Lê - Nhạc: Phạm Duy - Tiếng hát: Thái Thanh
(Xem: 7781)
Nhưng, khi em về nhà ngày hôm nay, thì bố của em, đã không còn.
(Xem: 8697)
Thơ Du Tử Lê, nhạc: Trần Duy Đức
(Xem: 8394)
Thời gian vừa qua, nhà thơ Du Tử Lê có nhận trả lời phỏng vấn hai đài truyền hình ở miền nam Cali là SET/TV và V-Star-TV.
(Xem: 10940)
Triển lãm tranh của Du Tử Lê, được tổ chức tại tư gia của ông bà Nhạc Sĩ Đăng Khánh-Phương Hoa
(Xem: 30591)
Tôi gọi thơ Du Tử Lê là thơ áo vàng, thơ vô địch, thơ về đầu.
(Xem: 20745)
12-18-2009 Nhà thơ Du Tử Lê phỏng vấn nhạc sĩ Thân Trọng Uyên Phươn
(Xem: 25369)
Khi gối đầu lên ngực em - Thơ Du Tử Lê - Nhac: Tịnh Hiếu, Khoa Nguyễn - Tiếng hát: Đồng Thảo
(Xem: 22814)
Người về như bụi - Thơ: Du Tử Lê - Nhạc: Hoàng Quốc Bảo - Tiếng hát: Kim Tước
(Xem: 21616)
Hỏi chúa đi rồi em sẽ hay - Thơ: Du Tử Lê - Nhạc: Hoàng Thanh Tâm - Tiếng hát: Tuấn Anh
(Xem: 19674)
Khái Quát Văn Học Ba Miền - Du Tử Lê, Nguyễn Mạnh Trinh, Thái Tú Hạp
(Xem: 17966)
2013-03-30 Triển lãm tranh Du Tử Lê - Falls Church - Virginia
(Xem: 19150)
Nhạc sĩ Đăng Khánh cư ngụ tại Houston Texas, ngoài là một nhạc sĩ ông còn là một nha sĩ
(Xem: 16826)
Triển Lãm Tranh Du Tử Lê ở Hoa Thịnh Đốn
(Xem: 16017)
Triển lãm Tranh và đêm nhạc "Giữ Đời Cho Nhau" Du Tử Lê đã gặt hái sự thành công tại Seattl
(Xem: 24372)
Nhà báo Lê Văn là cựu Giám Đốc đài VOA phần Việt Ngữ
(Xem: 31812)
ngọn cây có những trời giông bão. ta có nghìn năm đợi một người
(Xem: 34843)
Cung Trầm Tưởng sinh ngày 28/2/1932 tại Hà Nội. Năm 15 tuổi ông bắt đầu làm thơ,