Về một sợi tóc
Tóc trôi lãng giữa tờ thư
Em ngoan chuyển gió tạt mù gối anh
Tình vui gởi sợi tóc xanh
Biển hoan lạc dỗ giấc nhành rong tôi
Đêm mơ nhặt sợi tóc trôi
Ngại chi không buộc hết đời với nhau
Đi 35-S
Hơn hai trăm dậm tình xuôi
Khoang xe mù tưởng hơi người cuối sông
Chiều nghiêng lũng gió đồi sương
Niềm vui chẻ đá bạt đường về em
Qua hồ ngó sóng chênh vênh
Giật mình thấy lại xưa đêm vượt trùng
Về 35-N
Xe đi còn rớt lại tình
Xót con phố lặng một hình dong xiêu
Chập chờn cái nhớ thiu thiu
Tóc rơi sợi bạc ít nhiều buổi xa
Phong phanh một áo hào hoa
Ngẩn ngơ gặp lại nỗi ta bộn bề
Đồng xanh
Sao anh lại trốn tìm hoài không biết
Em thương ơi chim vịt lạc trên đồng
Đầu ngọn cỏ một chuỗi trầm bi thiết
Em có nghe tiếng anh thầm gọi không
Hồ Đá Trắng
(Hôm White Rock Lake)
Đá không trắng, có sao, lòng em trắng
Đá rêu mòn, em hãy cứ xuân khai
Sóng chết mệt dỗ yên bờ lau vắng
Chim vịt kêu chiều, anh gọi ban mai
Ngõ hoa vàng
Cứ ngỡ áo học trò ai phơi đó
Ngất ngư bay trên cánh dại ven đường
Anh cúi nhặt một điều chi không rõ
Gởi về em giữa bông hoa yêu thương
Quán nâu
Có lận đận ở lòng tay thanh mảnh
Thiên thu anh nắm chặt tuyệt cùng em
Cười một nụ vỡ mùa nho sóng sánh
Mặc đêm dài thêm cõi mịt mùng đêm
Mộ đen
Phố về ghé mộ thăm người
Nghe bia đá vọng tiếng cười tro than
Ngày qua sót buổi chi lan
Dường hơi hướm cũ mênh mang chỗ nằm
Chiều về ghé mộ hôn em
Chuông xa rức rức buồn gần hiu hiu