Phía ấy
Loài chim sợ thôi không hót nữa
Dành không gian cho những gì có thể im
Phía này
Phút giây nặng nề không trôi
Thời gian
Để chịu đựng những đợi chờ
Phía ấy
Ngày không đủ sức tỏa ban mai
Bóng tối nuôi dài nỗi sợ
Phía này
Thắp hy vọng
Trên hạt lệ những bài thơ
Trên khát khao những khúc hát
Phía ấy bạt ngàn đồng cỏ xanh những đàn bò mập mạp
Phía này đất già cưu mang những bộ xương người thoi thóp
Phía ấy mặt trời
Con người đi,
Phía này bóng tối
Con ma đi
Phía tranh tối tranh sáng
Con- Người- Ma* nhởn nhơ
Điều không tưởng
Trên mặt đất mênh mông này
Trên qủa đất bé nhỏ này
Là một phía
*Chữ
Nguyễn Lương Vỵ
Gửi ý kiến của bạn