PHÚT GIÂY ĐONG ĐƯA
Không đụng đất, không
bay cao
Thốt nhiên giữa dòng thơm phức
Mùa Xuân mở nắp. Ta trào
Tung tóe trên cây ánh nhìn
Rơi xuống đa tình những nắng
Này ai, sao vẫn lặng im?
Rớt một nhịp tim rất xanh
Dồn dập reo về hạt máu
Yêu ai. Hạt ngọc ngân thành
Tao nôi lời ru cánh gió
Mùa xuân đong đưa nỗi nhớ
Ngủ nhe, những hạt lệ tôi
Không dừng lại. Không trôi xa
Cho tôi mơ hồ một nỗi
Mùa Xuân đang dắt tôi qua.
MÙA
KHÁC
Mùa vô cùng. Trang giấy
Một thời gian
Mỗi
ngày tôi ở
Mùa
thơ mộng. Giấc mơ
Một không gian
Cây cành tôi nẩy
lộc
Mùa nương tựa. Bếp lửa
Âm thanh ấm
Reo
lời tôi sức sống
Giấc mơ, cây cao.
Bếp lửa,
bóng cả.
Che cuộc đời nắng nỏ
MỘT
CÕI
Đêm qua đất mở mịt mùng
Sáng nay đất chở
vô cùng nhịp vui
Trời chung cả cái xanh trời
Tôi
thêm nữa, những nụ cười tôi đang
Thế là, một cõi
trần gian…