Không dưng sương tím đến nửa khuya
Dắt nỗi nhớ tôi bước trở về
Tiếng hát Khánh Ly sao buồn dữ
Mấy mảnh trăng tàn rụng đáy ly .
Dạo ấy cùng em bên bến sông
Nụ hôn đẫm gió đến não nùng
Mới gặp nhau mà nghe chia cách
Yêu chi khi mộng đã chồn chân !
Ma mị run lên cả thịt da
Ngất ngây trên mấy cõi sông hồ
Rượu thơm nghiêng chén cười ngớ ngẩn
Bởi cuộc tình mình chớm phong ba >
Hẹn thề bỗng chốc quá xa xôi
Ta đi trong gió bụi mù trời
Khi về trăng đã phai màu áo
Nên lòng rầu rĩ tiếng thương ôi .
Áo tím em tôi đã phụ phàng
Thân ngựa buồn hiu bước đi hoang
Vì chưng thương nhớ vầng trăng cũ
Du tử về quên nỗi bẽ bàng .
NGỰA NHÃ NHẶN
tình im giọt vắn chiều loang mực đời
em chừ một tiếng sét rơi
tro than dồn lại hừng chơi lại tàn