đôi mắt tròn .em. xoe mảnh trời cong
cánh cửa nhân gian, đất bụi. nồng
ngước tìm ốc đảo mơ lá cỏ
nghìn vạn lần qua, chặng tử sinh
mơ đêm sáng, dẫu đen hăng hắc
tay phù dung bắt mãi bướm thiên thần
trái chín rộ mùi em sinh tử
chia cùng tôi giọt đắng ân cần
dẫu mù sương, dẫu cuộc đời lãng đãng
lỡ không nhau, em nhé, cứ lầm
nữa mai mốt đêm dài. nguyệt tận
sáng tinh khôi . ai đó . từ tâm
chặng tử sinh. ôi . diện mạo vô hình
tôi cắn mùi hương, nghếu môi xinh
nuốt vội. chừng như là trái cấm
đồi núi bình an, bỗng giật mình
tôi một thuở, lên đồng chập choạng
bước liêu xiêu , đạp vỡ đất bằng
tim bật máu. lủng. bờ lá chắn
nên chặng này sưng tấy vết ăn năn.
Gửi ý kiến của bạn