Chiều qua đồng xanh , cánh cò bay mỏi,
chiều miền Tây, mẹ gom lúa trên đường ,
lại nhớ quê em, buổi chiều sương phủ,
ngọn núi mờ xa, bãi cát, hàng dương...
Chiều qua Cửu Long , mênh mông, lồng lộng,
Ơi dòng Mekong, nước đục phù sa,
bỗng nhớ về em, sông Hàn gợn sóng,
trong mắt xanh nào , nước biếc mùa xưa.
Trên dòng Cửu Long, chim chiều bay lả,
chiều qua phương Nam, nắng ửng ngọn dừa,
qua dòng Mekong mà thương Châu Á,
hạt phù sa nào tích lại ngàn xưa.
Chiều lên núi Sam trông mặt trời lặn,
nhìn quanh khói sương mờ phủ đồng bằng,
chiều lên núi Sam quay về phương Bắc,
để nhớ về em, nhớ ngọn Ngũ Hành...
Trèo lên núi Sam trông mặt trời lặn,
Nhìn qua Thất Sơn, mây khói hoàng hôn,
trông về phương Nam nhớ thời mở đất,
giọt mồ hôi nào đổ xuống trăm năm.
Chiều qua Châu giang, nhớ về Hải phố.
Lòng muốn quên đi, lại nhớ vô cùng.
Ai đem tình yêu đo cùng châu thổ?
bát ngát phương này , nỗi nhớ mênh mông ...
Ý kiến bạn đọc
11 Tháng Giêng 20148:00 SA
NhatthuyVi
Khách
Oi hay qua! Doc bai tho ma hinh dung duoc suot mot mien dong xanh va nuoc biec cua Vietnam - tham dam mot tam tinh yeu thuong ngot ngao trong do. NTVi