NHỜ NGƯỜI THUỞ ẤY MANG ĐI
Gói tôi vào mộng
Nhờ người thuở ấy mang đi
Tôi loài câm điếc
Đợi em ca giọng xuân thì
Mơ em rơi nhẹ
Lòng tôi đại mạc nghìn năm
Mơ em lặng gió
Thuyền tôi trùng điệp sóng gầm
Nằm lên chiếc lá
Tôi muốn nhìn tôi như sương
Em đừng là nắng
Buông tay tôi ở cuối đường
Gói tôi vào mộng
Nhờ người thuở ấy mang đi...
NHÀ BA GIAN
Nhà ba gian bên dốc mơ
Cơn huyền mộng cũ bất ngờ ghé thăm
Gió treo chếch mái ngói thâm
Một người xưa trống chỗ nằm năm xưa
NĂM CÙNG THÁNG TẬN
Năm
cùng tháng tận
Tôi
đưa tôi về
Ngõ
nằm quanh ngõ
Em
còn bên tê
Nỗi
buồn cài mắc quanh giàn hoa leo
Chiều
đi buôn gió
ngàn
năm vẫn nghèo
Cỏ
mọc về hướng có dáng người xa
Chim
di sờ tóc
nhớ
ra mình già
Năm
cùng tháng tận
Tôi
đưa tôi về
Ngõ
nằm quanh ngõ
Em
còn bên tê
Nguyễn Đăng Khoa