Cơn Mưa Xám
Cơn mưa đang đến từ phương Đông
Mang về rất nhiều gió
Gió đầy quá khu vườn bỗng nhỏ
Và ngày đi rất xa
Khi không nắng, lòng tôi chùng xuống
Co ro như vòm cây lá ướt
Không làm sao tách được ngày và mầu tro
Tôi thành một mảnh gió
Tan vào cơn mưa xám
Rơi những hạt nước mắt
Trên vườn nhà buồn bã
Rơi trên tay người
Có thể, nỗi tan ra ấm áp của mùa đông. Gió thổi
Ơi gió thổi bay đi
Sợi tóc nhỏ
Về một miền rất xa…
Nói rằng mưa cuối mùa xám hết những hạt lệ…
3.2014
Ban Mai Mùa Xuân
Vốc nắng rửa mặt
Nhựa mùa xuân tràn qua kẽ tay
Róc rách. Những hạt tháng Giêng
Rơi vào tôi. Mảnh vườn mầu mỡ
Mầm thời gian non ơi
Xin chờ đợi
Hớp chút gió non
Thanh tân tôi dòng suối
Trôi đi. Trôi theo.
Ánh mắt ai
Kia những chân trời
Phiêu du mầu nắng và ngọn gió có phép mầu bay tôi vào cổ tích
Nơi tôi có một chiếc đũa thần
Biến trái đất này
Thành cõi nồng nàn trần gian. Cho những kẻ yêu nhau
Biến tất cả những ước mơ bé con
Thành sự thật
Sự thật rực rỡ mỗi ngày hát khúc rạng đông
Tình yêu người hồng hào mở mắt
Biến tất cả thành thơ, dưới ánh nhìn mơ mộng
Của thi sĩ hồn nhiên
Và anh ơi
Biến tất cả những lời thơ của em
Thành sợi tơ
Buộc anh
Dịu dàng trên từng con chữ
Thành con gió
Thổi chúng ta bay lên
Nơi xanh nhất của ánh sáng ban mai
Nơi anh nói lời yêu em…
Và mùa xuân đã tràn
Tôi đang là một nốt nhạc
Nhảy nhót theo ánh nhìn
Trong tán lá