Tranh Phan Vũ
VÁCH ĐÊM
Vách đêm.
Bóng dựng sơ sài
Tay em chạm.
Rách một vài mảng tôi.
CON ĐƯỜNG TỰ TRÔI
Bầu trời vô sắc
Treo trên địa cầu
Chúng mình, bữa ấy
Thuyền neo bến nhau
Phố cong mái tóc
Ngõ nào môi ta
Mộng nghiêng nghiêng chảy
Ngày xưa xuống phà
Người không nhân ảnh
Về đến lòng tôi
Và tôi không bước
Con đường tự trôi
RU
À ơi à ơi
Đưa người sang núi
Buổi chiều lịm dưới chân ngày tháng ba
À ơi à ơi
Ngả nghiêng phố chợ
Quàng xiên câu hát níu dáng người dưng
À ơi à ơi
Rừng thiêng lũng vắng
Tóc mồi tim lặng tìm ngực trầm hương
À ơi à ơi
Ngủ mùi dáng mộng
Môi thô da ráp sợ động giấc ngà...
MAI
Mai về sau, mai về sau
Mối duyên xanh liệu nguyên màu ấy không?
Mắt còn chết trong mắt trong?
Lòng thanh tân cháy giữa lòng thanh tân?
Sớm nay, anh thấy mùa xuân
Cắm cành hương trắng mộ phần tuổi trinh
Nguyễn Đăng Khoa