Đường Về Quê Mẹ
Đường về quê mẹ không xa
Thôn trang ngày ấy quê nhà tôi yêu
Đường xa hoa bướm dập dìu
Gió nâng cánh mỏng con diều tuổi thơ
Tôi về thăm lại đồng xưa
Sông hồ ao suối nắng mưa đợi chờ
Tôi về khúc hát trong mơ
Ươm tôi nỗi nhớ hằng giờ đợi trông
Quê hương tiếng nói trong ngần
Lắng trong tâm khảm bao lần gọi tên…
Người đi sỏi đá hoá mềm
Người về trăng lặn xuống miền thiết tha..?/
Em Muốn Dắt Anh Về.
Em muốn dắt anh về với quê hương em đó:
Nơi từ nhỏ em được lớn lên,
-Quê hương em đó có đồng luá hai bên
-Sóng rì rào trên đại lộ Nam Bắc
Em xin đưa anh về với dòng thơ xa lắc,
Hòn Vọng phu, một câu chuyện đau lòng
Em đưa anh về với bến nước, con sông,
Quê hương em đó, có chiều dài lịch sử
Em xin đưa anh về biển Qui Nhơn - tình tự:
Hàn Mặc Tử và Mộng Cầm - nơi ấy thưở nào
Em đưa anh về ôn lại... ngồi cạnh bờ ao
Mẹ chưa đánh roi nào tôi đã khóc,
Có cô bé nhà bên nhìn tôi… cười khúc khích (*)
Chao ôi!
-Một lời thơ quá đỗi ngọt ngào trên môi
Anh sẽ lắng nghe với cảm xúc bồi hồi…
Một tỉnh nhỏ nhưng tâm người rất lớn!
TT Hiếu Thảo
_______
(*) Thơ Giang Nam.
Cho tôi lớn dậy bến bờ thi ca.
Bây giờ em dắt tôi qua.
Cái dây bự chác, úi chu choa là tình!