Tôi khắc trong tim mình
Nhân Dân tôi anh hùng
Nhân Dân tôi thông minh
Gánh Tổ Quốc mấy ngàn năm vượt dốc
Tôi không tin Nhân Dân tôi bạc nhược
Nhân Dân tôi uể oải chợ chiều
Nhẹ dạ, cả tin, cam chịu, buông xuôi và … ngái ngủ
Bởi Nhân Dân tôi dựng, giữ nước non này
Máu như sông, như biển
Đất là thịt, là xương
Nhổ tận gốc trụ đồng Mã Viện
Để Giao Chỉ muôn đời không bị triệt (*)
Sông núi trường tồn
Con cháu Lạc Hồng truyền mãi đến ngàn sau…
Tôi không tin
Thời WTO Nhân Dân tôi ngủ gật
Bởi gió lạnh muôn đời vẫn thổi từ phương Bắc
Vó ngựa An Dương Vương gõ hai tiếng : cùng đường
Chuyện lẫy nỏ thần thành chuyện máu bi thương
Tôi tin Nhân Dân tôi
Đánh giặc xong rồi dẫu hiền lành như đất
Vẫn biết thứ bánh vẽ lắm màu vỏ đỏ, nhân đen
Nhận rõ kẻ lật mặt lưu manh, hiểm ác, dối lừa hơn phù thủy
Tôi biết Nhân Dân tôi
Thâm hậu chuyện tiếu lâm
Đằm thắm giọng ca dao
Vị tha lời cổ tích
Lấy nhún nhường, nhẫn nhịn đổi bình yên
Nhưng vẫn dạy cháu con nằm lòng câu gan ruột
“Con giun xéo mãi cũng oằn”
Và tôi biết Nhân Dân tôi
Từ thủa xa xưa lúc NGƯỜI im như thóc
Là lúc biển hết rồi ngày, tháng cố lặng yên
Giông tố sắp nổi lên
Vần vũ phong ba, cuồn cuộn sóng lật thuyền./.
Nha Trang 7/3/2010
Nguyễn Chính
(*)Câu yểm độc của giặc Tàu : “Trụ đồng chiết, Giao Chỉ triệt”
Tổ Quốc
Việt Nam ! Việt Nam ! Việt Nam !
Xin mãi gọi tên Người : TỔ QUỐC
Chấm nhỏ giữa địa cầu
Không biển rộng, sông dài
Sừng sững dãy Trường Sơn
Hạt lúa, củ khoai
Nuôi cha, ông bạc tóc trắng đêm bàn kế sách chống trời, phá giặc
Việt Nam ! Việt Nam !
Xin mãi gọi tên Người : TỔ QUỐC
Vạn đại dân, vạn đại nước non này (*)
Làm gì có “muôn năm” những vương triều khốn nạn
Ngai vàng chễm trệ lúc giặc tan
Coi trăm họ thần dân như cỏ rác
Làm gì có “muôn năm”
Những vương triều ăn cháo rồi đá bát (*)
Qua sông rút ván , phá cầu (*)
Nơi chót lưỡi đầu môi lũ vua quan lưu manh
TỔ QUỐC ứa máu, oằn mình, quặn thắt
Làm gì có “muôn năm” thứ vương triều hèn nhát
Thời đốn mạt nối gót thời Lê mạt
Giặc vây bủa tứ bề
Lũ vong nô thái thú thủa a còng -@- vẫn quỳ gối, khom lưng
Dân làng mình ơi !
Xin đừng rơi lệ nữa
Máu thành sông, nước mắt thành sông cũng sắp cạn kiệt rồi
Con thuyền mục đã quay đầu phản trắc
Cuồn cuộn sóng thét gào. Sóng đã nhận ra chưa ?
Việt Nam ! Việt Nam !
Xin mãi gọi tên Người : TỔ QUỐC
Để giặc cướp một phần máu thịt
Thời đại chúng con xin tạ lỗi vạn lần
Con cháu đời đời mãi khắc cốt, ghi tâm :
Đái vào mặt dân
Khinh kẻ sỹ , hãm hại người hiền
Thì mọi triều đại bất nhân ắt đến ngày sụp đổ
Chỉ TỔ QUỐC trường tồn, DÂN TỘC mới muôn năm./.
28/8/2010
Nguyễn Chính
(*) Ý Những câu nói trong dân gian