Tranh của Lê Thiết Cương
I.
Dậy sớm chào ngày sanh
Mần bài thơ tự thưởng
Chụp tấm hình tự sướng
Ria mép bạc hết rồi
Ý tứ thì đi chơi
Vần vèo thì trốn biệt
Chữ nghĩa thì bay miết
Biết mần sao bây chừ
Sáu mươi hai rồi ư
Ứ ừ nghe cái vụt
Ngó lên thấy cái vút
Nhìn xuống gặp cái vù
Mừng ta ngày càng ngu
Tiếng cu gù ướt nắng
Lời chiêm bao văng vẳng
Giọng em cười trong veo
Suốt đời ta mang theo
Một vực sâu em tặng
Tuổi mới càng cố gắng
Quên em nhưng không xong!!!
II.
Nhớ em nhưng không mong
Chưa tròn một nốt nhạc
Chưa trọn một câu hát
Đã vuột mất tháng năm
Bài thơ lót chỗ nằm
Cho lưng đêm đỡ lạnh
Chiêm bao ôm hiu quạnh
Cho ngực đêm đỡ đau
Nhớ em nhưng không cầu
Không mong chi thơ dại
Con trăng non xanh tái
Con suối đã khô rồi
Tiếng cu gù vừa rơi
Đã chìm theo im vắng
Món quà em trao tặng
Một dấu lặng cuối đời
Máu mặn trên đầu môi
Chót lưỡi tê đáy vực
Tuổi mới càng cố sức
Quên em nhưng không xong!!!
III.
Dậy sớm chào thinh không
Chào ngày sanh tuổi mới
Giơ ngón tay vời vợi
Nhón ngón chân vợi vời
Mặc ý tứ đi chơi
Mặc vần vèo trốn biệt
Chữ ngây ngô nào biết
Nghĩa ngọng nghịu nào hay
Quên em rồi nhớ ngay
Đôi mắt buồn khôn tả
Mới hay trong buốt giá
Mới ngấm hết lời em
Chẳng biết nói gì thêm
Vì lời em trong vắt
Thưa đông tây nam bắc
Bẩm tám hướng mười phương
Thở nhẹ với tinh sương
Sáng lòa ơn hạnh phước
Tuổi mới vừa nhận được
Giọt nắng ướt mùa xa…
09.05.2014
(Ngày sanh lần thứ 62.)