Khi đêm cúi xuống bờ sương mịn
Vàng rơi vực lửa nét trăng thiêng
Lòng ai xanh ngát như hồn kiếm
Phù sa thấp thoảng phủ đôi miền
Ẩn sĩ qua sông vọng mây ngàn
Sao băng lấp lánh dấu thời gian
Xưa người tái cố khuynh nhân quốc
Ta nay giầy cỏ, gió khuynh thành
Tháng Sáu giữa vùng ký ức xanh
Tóc ai bạc xóa sóng triều ngân
Quê nhà mây trắng giăng giăng đỉnh
Sợi nhớ gần xa khói mông mênh
Khổng
Trung Linh
Gửi ý kiến của bạn