tặng Nguyên Minh
bàn tay bắt nắng ngày nào
giờ đây bắt bút cày sâu luống đời
xuân qua hạ tới… đầy vơi
thân trần khói sóng buông lơi… đông tàn
bốn mùa bốn cõi chia tan
rồi ra gỗ mục thiên đàng lững lơ
trăm năm chỉ một tình cờ.
(trăm năm chỉ một tình cờ vậy sao?!)
LỮ QUỲNH
Aug.26-2014Gửi ý kiến của bạn