Bông cúc
Bông cúc trắng chết đêm rồi
Mùi hương còn ngủ trên môi chén
trà
Ra vườn xây mộ cho hoa
Giật mình mới biết thì ra dáng
mình.
Đoản khúc
I.
Giờ này
Chắp tay lên ngực
Mọi giấc mơ đều đã ngủ
Tôi còn thức để hầu quạt cho
ai?
II.
Giờ này
Chắc lũ lá xanh đâu còn sợ
chết
Bởi nàng đi rồi
Làm gì có cuối thu
Làm gì có người phu quét lá
Mọi con đường chỉ có bóng tôi
rơi...
Mắt của mưa
Gió thời gian lại qua đây
Nỗi buồn qua phố mà bay chiếc
dù
Anh ngồi tựa cửa mùa thu
Nhìn em bằng ánh mắt mù của
mưa
Bài ca cuối
Người có về qua trời này
Xin trôi thật khẽ gót mây, áo
ngời
Để ngủ yên, mộng ngàn đời
Ngày Ngâu thôi thở những hơi
thở dài
Người có về ngang rừng mai
Đừng cài vào gió một vài dư
hương
Đừng khóc khẽ một màn sương
Kẻo ta trắng xóa con đường
nghìn sau
Nguyễn Đăng Khoa