chiều
tẩm mưa vào gió
ngày
ủ ê hơi thở tàng cây
khung cửa định vị nỗi buồn của người con gái tóc xanh
tìm và tìm
nỗi nhốn nhác phía bầy dồng dộc di cư
cô đơn va đập vào cánh cửa
ken két tiếng mọt gặm đều giấc mơ mười sáu
mười sáu bẻ gãy sừng trâu
mười sáu chông chênh nhành trinh nữ
nụ cười chơi bập bênh cùng méo mó
buổi chiều
người con gái gánh đa đoan qua cổng chùa
nhặt tiếng mõ
về tụng rụng ngàn khuya…
Đỗ Tấn Đạt.
Gửi ý kiến của bạn