NGUYỄN HOÀNG ANH THƯ - Một Khoảng Trời Thơ: Những mảnh rời.

27 Tháng Mười Hai 201412:00 SA(Xem: 8258)
NGUYỄN HOÀNG ANH THƯ - Một Khoảng Trời Thơ: Những mảnh rời.

 

1
Tư duy im lặng
nó thích bóng tối vì không nhìn thấy được những ngôi sao
mực tung vào nước
lấp lánh thân tròn phóng đi
và thoát khỏi ngàm cá dữ

2
Nắm chặt tay nhau để tận hưởng
hơi nóng đang nguội dần đi
chúng luồn vào những thớ thịt ở trái tim

3
Cánh đồng kể cho tôi nghe
mọi người đi đâu và làm gì
kể cả cái áo tơi đang dần rớt giữa cơn mưa nặng hạt
chúng không còn che được tiếng hò


Buổi sáng thứ bảy
tiếng cầu nguyện đang trượt trên đường link
kịp về phía bên kia
đã là 8h32 phút tối
chúng vội vã đến nơi để dỗ giấc ngủ ngon
vẫn còn nghe hơi thở gấp

5
Khi tiếng khóc trẻ sơ sinh là một thẩm phán
con người im lặng lắng nghe
và sửa chữa tội lỗi trong đoạn đời còn lại 

6
Tiếng thở dài khoáy cửa
se mòn sợi gió
khép kín nhìn nhau trong một cái mắt gỗ 
vừa lìa đứt khỏi cội thông già

7
Vòng vòng, những vòng khoác lác
sống chết, chết sống
phồng lên phồng lên
rỗng tận ngõ trời
nổ tung cả lời thiên thạch

8
Lữ khách liệm mùa đông
trong cái giá mùa hè
bần bật chạm bước chân đã cũ 
hơn nửa mái đầu
tìm vại nước ở sân sau

9
Bạn tôi khản tiếng
ru cuộc đời
còn lại nửa tấm thân còn ở trên nôi

10
Nhốt mảnh đồng đang trôi giữa mùa nước xoáy
thò tay nhặt lại những giọt mồ hôi
thơm mùi lúa sữa

11
Thời gian triển lãm những nụ cười
sự lười biếng ghen tỵ
nó nằm xấu xí và hư hỏng như một cái nêm gỗ

12
Những con phố mắc chứng xương thủy tinh
chúng bị rút rỗng
những bước chân trầm tư và hiền lành

13
Vần lục bát khập khểnh
khi chiếc lưỡi bị hụt vào trong
cất đi sự nuối tiếc trên đĩa mật

14
Trong trang bìa quyển sách
dấu triện đỏ nhìn chúng tôi
và cầu cứu
được gắn thẻ giá nơi chữ cuối cùng

15
Phụ âm nguyên âm đánh vần
và lắp ghép
những cái tên không có hình dạng con người
như những gương mặt chảy mù bên giờ cuối

16
Câu chuyện buổi sáng
ẩn dụ trong một miếng bánh
ném bạn qua cửa sổ và chạy
muộn giờ làm và nghẹn ứ trên đường
ly cà phê bắt đầu điều tra một cuộc mất tích

17
Bệnh tật đang đánh cờ với thần chết
nó uống rượu
và nhìn những xilanh nó vừa thắng được từ phía bên kia
đang di chuyển trên hai ngón tay của của người khác

12
Những con phố mắc chứng xương thủy tinh
chúng bị rút rỗng
những bước chân trầm tư và hiền lành

19
Trung Thu
thằng Cuội ngồi hấp bánh lá đa
mùi ca dao thơm ngát
những chiếc bánh rướm máu trăng vàng

20
Đứa trẻ ngồi tách số phận và ghép lại
như hình thù một chiếc giày
và ước vô định như mây

21
Sự im lặng dạy tôi
về mặt trăng và sao
đám mây và sương
những bước chân vô trùng
và chiếc họng gió mồ côi

22
Bàn tay dài hơn
đôi mắt dài hơn
những bước chân dài hơn
trên nỗi ngóng chờ chiếc lá
đợi mùa thu vàng hứa hôn

23
Bài thơ rơi giữa bữa tiệc
nghị luận về các hương vị của món ăn
kết luận: tất cả đều có vị ái tình

24
Bài thơ khảo luận về sự hy sinh
về sự hành hình đàn kiến
những con mối ngấu nghiến những cái xác trắng phau

25
Bài thơ đang thuyết giảng về sự bất tử của linh hồn
trên chiếc hồ của ếch
có thanh củi làm vua*

26
Những con số thích chơi trò trốn tìm
chúng bật ngửa tấm bảng
núp và cầu khấn: lạy trời đừng xoay

27
Những con đường thích chơi trò kéo co 
với bắp thịt của mưa nắng
song, đừng bắt chúng chơi trò đấu trí với sự quanh co

28
Cuộc đời nằm ngoài lời trích
và trách cứ danh ngôn
rằng, suy nghĩ gai góc làm đau cái dạ dày

29
Bạn muốn đi đường tắt?
cứ nhân đôi cạnh huyền
và xếp gập góc vuông chưa trải thành góc tù chật hẹp

30
Thử im lặng để nuốt những hạt sương
lắng nghe tuổi
gập hằn điều tiếc nuối
về phía đuôi mắt

31
Buổi sáng, mớ lý thuyết đưa ra lời khuyên
đừng để con đường đi quá xa
nhưng sự thật là chỉ còn đôi chân mệt mỏi đã bị đánh bại

32
Muốn chơi trò đánh đố kí ức
trên những thanh củi lạnh ngắt
trên trời không còn một đốm sao để nhóm lửa những nỗi buồn

33
Con đường thở hổn hển dưới đôi chân của vận động viên
không phải là đường chạy một trăm mét
những đám mây trôi về đích rã mòn

34
Xoay tròn và lướt nghiêng như trò ném thia lia
những mảnh vỡ không chịu đâm sầm xuống nước
từng vòng sóng sánh trong mắt trước niềm vui vừa chực tan

35
Nếu bạn bịt mắt
sẽ thấy bài thơ ở vầng trăng 
và bạn sẽ hát, đến khi nhìn thấy vị sương mù trên chiếc mũi
bài thơ sẽ khóc

36
Những sinh vật lạ bu quanh một bài thơ
liếm láp vị ngọt trên đầu ngọn chữ
chảy ra từ chiếc lưỡi của mình

37
Rất nhiều loài khỉ lạ
mặt đỏ bừng như gấc
chúng tự hào vì đã sở hữu cái đầu hói của mình
khi đã hái lượm thật nhiều quả chín
từ cây

38
Những con đường mùa mưa
nói với chúng tôi rằng
hãy biết tiến hóa như loài cá lưỡng cư 
những chiếc cầu treo thì nói
hãy biết điều kì diệu của loài thằn lằn bay

39
Những con trai than khóc
chẳng phải vì tiếc ngọc
mà chúng đồng cảm với sự tự do của hạt cát

40
Muốn thân là loài sứa
để tự do tan dưới nắng mặt trời
trong suốt với bình minh
của nước

41
Chiếc lá vàng khiếu nại
dưới gót chân Achilles
chẳng nghe thấy tiếng mùa thu

42
Khi người đàn ông Việt thất bại
thường đổ lỗi cho rượu
nhưng không nếm được mùi của rượu vang

43
Những trái chín phản đối
sự chờ đợi
nhưng những trái non nói rằng
sự chờ đợi có thể lớn hơn
khi bạn biết chọn lựa

44
Những trái táo bệnh tật
ép mình chết non
trên nỗi tiếc nuối của vị ngọt

45
Sự im lặng đang tỏa sáng
trong ngọn nến vừa thắp lên
những nỗi buồn
chúng đang mặc cả
về sự im lặng của chuyến đi

46
Muốn khiêu vũ chân trần trong vũng nước của mưa
bật ô lên, mưa sẽ khóc
và mắt ngọc trôi giữa rêu xanh

47
Về phía bên kia
sau lời ghi chú của hoàng hôn
có con thạch sùng chợt thức giấc
nuối tiếc giấc mơ về loài rồng lửa

48
Nỗi buồn né tránh
nó im lặng
để khởi hành như mặt trăng
[đôi lúc đỏ lên như mặt trăng máu]

49
Một lần trời đẹp
tôi đem tấm ảnh ra phơi
và tha thứ cho sự hối tiếc

50
Khi khớp gối rã sợi dây chằng
con đường đã quá xa
bạn sẽ nhớ những lần chần chừ thay đổi pasword

51
Chủ nhật, màn hình quảng cáo, nhảy múa với các ngôi sao, thần tượng
và con người bị bó trong những điều tào lao
tôi trượt trên TV
và bỏ đi với quyển sách

52
Cây thông ngất ngưởng
cây thông hò reo
gió ghé qua nói rằng:
ngày mai có nhiều người muốn mua bộ tràng kỉ

53
Nỗi nhớ biến thành sợi chỉ khâu từng trang sách
từng chương, từng chương
có những tờ xếp ngược

54
Có những lối ra
cho những tĩnh mạch bị tắt nghẽn
của đêm
hãy đặt ý nghĩ lên cái móc nhọn của chữ S

55
Chẳng thấy màu vàng
trên xác lá mùa thu ấu tuổi
đôi mắt đục mù bên bờ suối
vun tròn những bát cơm nghiêng

56
Những khoảnh khắc phá vỡ mặt đất
từng chùm pháo hoa 
rớt lặng giữa mắt đêm

57
Chúng tôi đi trên con đường của sự hoài nghi
vào buổi sáng
có những giọt nước mắt chảy
vào miệng của đám đông
và những hình ảnh quá sắc nét minh họa cho lời trích dẫn

58
Hôm nay nỗi sợ hãi đã can đảm đứng dậy
viết lời cuối
cho những nốt nhạc bị mất tích sau cánh rừng thông

59
Có những trò phù thủy trong những bức tường trống rỗng
và màu vàng ngoài ô cửa sổ
đã dày đặc những bụi hoa mưa

60
Nó đã đau đớn cùng với tôi
trái tim nói với tôi khi đi bộ
trên con đường ngày xưa đầy bụi cỏ gai

61
Quay vòng trong cái cối xay
chữ nghĩa rụng
còn lại trong khoang bụng
lổn nhổn Tấm và Cám

62
Không phải thằn lằn
mà là cá ngựa vằn
đang tái tạo da trên gương mặt 
và những cái đuôi quẫy nhanh với nước

63 
Truy cập vào một trang
chiếc ô
mưa
nhỏ giọt điều hiển thị

64
Chiêm ngưỡng hoàng hôn
nứt
trong hạt gai đỏ
cố gắng chống lại những thay đổi trên đường đi

65
Xa hơn
về phía đường chân trời
không có màu xám
cho điều thất bại hay chiến thắng

66
Khi cây tầm gửi 
tìm được lý do để sống
nó dính chặt
ngay cả khi nó đốt thanh củi đến khô

67
Không có lý do để bắt đầu mùa thu
từ chiếc lá vàng
bởi cuộc sống đã được viết trên gương mặt

68
Ngọn đèn đá đã tắt
những bồ hóng những rêu phong
và những giọt hoàng hôn nhỏ ròng trong mắt

69
Có gì đó nhầm lẫn 
ngoài kia
chiếc bóng đang đánh chìm dưới đầm lầy
vì mưa

70
Đêm
người đàn ông chạy ra khỏi nước mắt
té ngã
số phận quay về hướng tốt hơn

71
Một ngày 
đường phố vỡ tan trong gương 
nằm trong muôn mảnh
như một máy nhân bản
từng lằn nứt
trong chiếc lá mùa thu

73
Khi sự hoài nghi lãng quên
cũng là lúc mùa thu bị đánh chìm
trước sự ngập ngừng nơi khung cửa

74
Nếu di chuyển Phong Nha 
thạch nhũ ngừng khóc 
bởi không thể kết thúc thời gian của mình

75
Đặt một ít phiền muộn lên nụ cười
nó chạy
bỏ giỏ trong những đường mòn
ở mí mắt

76
Người ta sơn chiếc lá
màu xanh
để từ chối mùa thu đi ngang qua cửa sổ

77
Chạy, chạy đi 
đừng nghe lệ rơi của đá
đào trong mặt đất
nụ cười thỏa nguyện trên mi

78
Thêm chút nụ cười
thêm một chút hoa trên ngôi mộ
thêm một chút của tôi
chút điều tham lam trên đường đến

79
Chờ đợi thôi
lần lượt đi qua những ngọn đèn vàng
mưa chẳng kịp thong dong

80
Chỉ bắt đầu
lời giảng từ trăm năm 
bức tranh trầm tư 
chẳng chịu nhàu nỗi nhớ

81
Ngôn ngữ 
di chuyển vào lưỡi khi bạn nói
dừng lại suy nghĩ bên trong cuộc đua
rồi đóng băng trong vòm miệng

82
tiếng chân trẻ chạy
tiếng khóc bị trói
chiếc mặt nạ 
im bặt 
vàng trong ngọn lửa bí ngô

83
Halloween 
màu gió đen
khỏa gương mặt cũ
lấp hằn quyền lực dưới những chiếc mặt nạ

84
giữa cánh đồng nửa đêm
con bù nhìn bật lên tiếng nói
đó là những quả bí ngô 
không phải là đầu lâu
và reo lên cười

85
thế kỷ 21
thần KaLi vẫn không mặt quần áo
nhưng ăn bí ngô
có lẽ thần thiếu vitamin A 
và thử nếm vị bột mì thật lạ

89
Một bản sao mới của sự sống
khi người ta muốn nhân bản
những chú lính chì biết đánh trận khi còn ở nhau thai

90
Chiếc dạ dày của con lạc đà 
tiêu hóa cơn khát của cát
và những bước chân
biến mất trong mắt gió

91
Những từ ngữ được lặp đi lặp lại
và nhổ ra
trên khán đài những dòng chữ chạy và biểu diễn
bên dưới những lời ngợi ca cửa miệng
vỗ vỗ

92
Ở một nơi nào đó
mưa
và con ốc sên lười biếng bò ra khỏi cành cúc họa mi

93
Mùa đông chui vào chiếc tất
và phát hiện 
đêm ấm áp chỉ một bàn chân

94
Tôi nhìn làn sóng cánh
nó bơi ếch trong không khí
khi chiếc cầu thang bị đánh cắp

95
Có gì đó mắc kẹt
khi nỗi ăn năn được phóng thích
chúng mọc dằm trong mắt
của lũ quạ đen

96
Một loại nỗi buồn
như thể chào mừng khai sanh của tôi
như thể bóng tối
im lặng
đi theo từng bước chân
mòn.

NGUYỄN HOÀNG ANH THƯ

_______

Ghi chú: * đoạn 25 : ngụ ngôn L. Tolstoi

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
17 Tháng Tư 20241:21 CH(Xem: 38)
Vào lúc nào đấy trong đêm tối như hốc mắt người chết
15 Tháng Tư 20244:19 CH(Xem: 316)
dutule.com giới thiệu thơ Đặng Xuân Xuyến, Lê Thanh Hùng
13 Tháng Tư 202411:31 SA(Xem: 636)
Thương như tang lễ chiều mưa/ ướt lướt thướt những người đưa tiễn
09 Tháng Tư 202411:20 SA(Xem: 111)
chiều đi qua cơ thể/ câu hát rợn trong người
07 Tháng Tư 20248:37 SA(Xem: 612)
mặc kệ ai biểu loại người như tôi khó sống nổi.
04 Tháng Tư 202411:18 SA(Xem: 636)
nói nhỏ nhẹ thôi nhé/ không cần gồng gượng lên đâu
01 Tháng Tư 20248:11 SA(Xem: 1103)
Tháng ba giũ mù sa/ trái đang mùa con gái
30 Tháng Ba 202411:15 SA(Xem: 660)
Núi trọc lóc, núi cúi đầu, xơ xác/ Ngó ráng chiều, như ngó rạch dao đâm
29 Tháng Ba 20248:22 SA(Xem: 652)
Sương chùng chình đầu ngỏ/ Góc sân bung trắng rồi
25 Tháng Ba 20248:18 SA(Xem: 1040)
dutule.com xin giới thiệu thơ Lê Nguyên Thu
Du Tử Lê Thơ Toàn Tập/ Trọn bộ 4 tập, trên 2000 trang
Cơ sở HT Productions cùng với công ty Amazon đã ấn hành Tuyển tập tùy bút “Chỉ nhớ người thôi, đủ hết đời” của nhà thơ Du Tử Lê.
Trường hợp muốn có chữ ký tác giả để lưu niệm, ở Việt Nam, xin liên lạc với Cô Sóc, tel.: 090-360-4722. Ngoài Việt Nam, xin liên lạc với Ms. Phan Hạnh Tuyền, Email:phanhanhtuyen@gmail.com
Ở lần tái bản này, ngoài phần hiệu đính, cơ sở HT Productions còn có phần hình ảnh trên dưới 50 tác giả được đề cập trong sách.
TÁC GIẢ
(Xem: 17058)
Ông là một nhà văn nổi tiếng của miền Nam.
(Xem: 12266)
Từ hồi nào giờ, giới sinh hoạt văn học, nghệ thuật thường tập trung tại thủ đô hay những thành phố lớn. Chọn lựa mặc nhiên này, cũng được ghi nhận tại Saigòn, thời điểm từ 1954 tới 1975.
(Xem: 18996)
Với cá nhân tôi, tác giả tập truyện “Thần Tháp Rùa, nhà văn Vũ Khắc Khoan là một trong những nhà văn lớn của 20 năm văn học miền Nam;
(Xem: 9179)
Để khuây khỏa nỗi buồn của cảnh đời tỵ nạn, nhạc sĩ Đan Thọ đã học cách hòa âm nhạc bằng máy computer.
(Xem: 8350)
Mới đây, có người hỏi tôi, nếu không có “mắt xanh” Mai Thảo, liệu hôm nay chúng ta có Dương Nghiễm Mậu?
(Xem: 610)
Nói một cách dễ hiểu hơn, thơ ông phù hợp với kích cỡ tôi, kích cỡ tâm hồn tôi, phù hợp với khả năng lãnh nhận, thu vào của tôi, và trong con mắt thẩm mỹ tôi,
(Xem: 985)
Chúng tôi quen anh vào cuối năm 1972.
(Xem: 1173)
Anh chưa đến hay anh không đến?!
(Xem: 22470)
Giờ đây tất cả mọi danh xưng: Nhà văn. Thi sĩ. Đại thi hào. Thi bá…với con, với mẹ, với gia đình nhỏ của mình đều vô nghĩa. 3 chữ DU-TỬ-LÊ chả có mảy may giá trị, nếu nó không đứng sau cụm từ “Người đã thoát bệnh ung thư”.
(Xem: 14007)
Nấu cơm là công việc duy nhất trong ngày có liên quan đến cộng đồng gia đình, mà, gần đây Bố đã được miễn, vì cả nhà cứ bị ăn cơm sống hoài.
(Xem: 19185)
Tình Sầu Du Tử Lê - Thơ: Du Tử Lê - Nhạc: Phạm Duy - Tiếng hát: Thái Thanh
(Xem: 7902)
Nhưng, khi em về nhà ngày hôm nay, thì bố của em, đã không còn.
(Xem: 8818)
Thơ Du Tử Lê, nhạc: Trần Duy Đức
(Xem: 8502)
Thời gian vừa qua, nhà thơ Du Tử Lê có nhận trả lời phỏng vấn hai đài truyền hình ở miền nam Cali là SET/TV và V-Star-TV.
(Xem: 11069)
Triển lãm tranh của Du Tử Lê, được tổ chức tại tư gia của ông bà Nhạc Sĩ Đăng Khánh-Phương Hoa
(Xem: 30719)
Tôi gọi thơ Du Tử Lê là thơ áo vàng, thơ vô địch, thơ về đầu.
(Xem: 20818)
12-18-2009 Nhà thơ Du Tử Lê phỏng vấn nhạc sĩ Thân Trọng Uyên Phươn
(Xem: 25516)
Khi gối đầu lên ngực em - Thơ Du Tử Lê - Nhac: Tịnh Hiếu, Khoa Nguyễn - Tiếng hát: Đồng Thảo
(Xem: 22914)
Người về như bụi - Thơ: Du Tử Lê - Nhạc: Hoàng Quốc Bảo - Tiếng hát: Kim Tước
(Xem: 21736)
Hỏi chúa đi rồi em sẽ hay - Thơ: Du Tử Lê - Nhạc: Hoàng Thanh Tâm - Tiếng hát: Tuấn Anh
(Xem: 19792)
Khái Quát Văn Học Ba Miền - Du Tử Lê, Nguyễn Mạnh Trinh, Thái Tú Hạp
(Xem: 18059)
2013-03-30 Triển lãm tranh Du Tử Lê - Falls Church - Virginia
(Xem: 19259)
Nhạc sĩ Đăng Khánh cư ngụ tại Houston Texas, ngoài là một nhạc sĩ ông còn là một nha sĩ
(Xem: 16925)
Triển Lãm Tranh Du Tử Lê ở Hoa Thịnh Đốn
(Xem: 16117)
Triển lãm Tranh và đêm nhạc "Giữ Đời Cho Nhau" Du Tử Lê đã gặt hái sự thành công tại Seattl
(Xem: 24509)
Nhà báo Lê Văn là cựu Giám Đốc đài VOA phần Việt Ngữ
(Xem: 31960)
ngọn cây có những trời giông bão. ta có nghìn năm đợi một người
(Xem: 34936)
Cung Trầm Tưởng sinh ngày 28/2/1932 tại Hà Nội. Năm 15 tuổi ông bắt đầu làm thơ,