quý tặng anh võ công liêm
Sáu-tám vô căn
1)
tập
tành lưu trú cõi mơ
bàn
tay ẩm mốc dám sờ nụ hôn
nguồn
cơn điên dựng ngụ ngôn
thịt
da che đậy càn khôn rậm rì
giọt
đêm thè lưỡi man di
hồn
trăng ngửa mặt nhu mì thất thân
2)
vá
khâu cái chỗ ngại ngần
mai sau bao kẻ ngu đần nhớ nhau
vuốt ve sau gáy lời chào
hỏi rằng: có thấy chỗ nào nhấp nhô?
đi mây về gió xô bồ
làm sao biết được nơi mô mà dò
3)
thở
cùng sông núi nằm co
nhìn
đời bát nháo diễn trò đánh đu
bóng
ma đe dọa lời ru
câu thơ khuyết tật đui mù từ lâu
ngậm ngùi gõ muỗng giải sầu
trở mùa ly rượu đục ngầu nào hay
4)
chữ
tình lắp bắp triền miên
ham
vui chút xíu rồi ghiền trăm năm
nào
ai dạy học cà lăm
thôi
đành vuốt ngực chằm bằm nhìn nhau
chưa
mòn đầu bút-lòng đau
thì
ra hết mực nghẹn ngào tím gan!
Bài thơ… dành tặng riêng em
chúng
ta đang trên đường đi về phía những ước mơ
nên
câu thơ mãi xanh tươi dưới vòm trời khái niệm
mang
theo hành trang tình yêu
nào
dám nghĩ đó là viên kẹo ngậm
nên
sự chỉ định nào cũng đều tối nghĩa phải không em?
chân
lý là sản phẩm từ ý tưởng của tư riêng
tất
nhiên những dòng sông phải chảy ngang qua mặt đất
và
núi của hàng triệu năm uy nghiêm thinh lặng
nhưng
vẫn có linh hồn nghe lời gió hát ru cỏ cây
có
điều gì khiến cho bàn tay luôn nắm chặt bàn tay
thuở
nguyên thủy loài người
ngôn
ngữ tình yêu trao nhau chính là kí hiệu
nay
nhịp tim chúng ta hình răng cưa ngang qua khung đồ biểu
máu
đỏ như bao người lòng nhân ái với vị tha
từ
khải huyền nhiều loài chim nhỏ đã bay ra
chặng
dài hành trình mang về cho ta vô vàn sắc nắng
hãy
nhìn thật kỹ cuộc đời này
những
muộn phiện và nỗi cô đơn khoác áo choàng màu trắng
tất
cả sẽ phải biến mất đi trốn vào bóng đêm
hôm
nay anh viết bài thơ… dành tặng riêng em
Khaly Chàm.