Khi
Tình Tới
Rồi
cũng như làn hương phấn thơm
em đem tình tới với
trời xanh
em đem tình tới nơi hò hẹn
như cả vườn
hương sắc ngọt lành
Rồi em đậu xuống tình
như bướm
giữa bến bờ non nước mênh mông
phút
tỉnh lặng của đời ta đã mất
em mang ta đi - giấc
ngủ không thành
Ta đã được em - đôi môi khờ
dại
ta đã được em - đôi mắt nhung tơ
ta đã
được em - nửa hồn còn lại
nửa hồn đau, ta gọi
mãi không về
Em đến trong đêm trời rất
xanh
hồn ta chừ chấp chới muôn phần
hồn ta chừ
như đêm nguyệt tận
hồn ta còn hết ngày thanh
xuân?
Ơi tình yêu như mưa bụi bay
hoa cải
vàng rưng những tháng ngày
tình yêu ùa đến không hò
hẹn
em như chim đậu, rồi chim bay?...
Tạ
Tình
Cuộc
tình ta rồi thôi cũng hết
hết thật sao những mắt
chờ mong
anh cố ngẫn trông vời cố quận
thân đau
nhừ qua một cơn giông
Ta dâu biển và em tan
tác
gặp lại nhau sóng nhấp nhô bờ
kẻ níu giữ
hoài hoài chuyện cũ
người lang thang vô định bơ
vơ
Ta cúi xuống hôn đời bạc bẽo
mắt môi
xưa sao lạnh vô cùng
em ráo hoảnh vực bờ mắt
khép
lửa hoàng hôn tàn lụi hư không
Ta nắm
giữ cũng như rời rả
nấn ná thêm một phút ra gì
em
quay bước và ta úp mặt
nghe lòng se một vết đau
xưa
Tạ tình em tháng ngày ong mật
mùa thơm hương
lưu ủ trong lòng
nắng sẽ tới và mưa sẽ dứt
qua
cơn này còn hết long đong?
Xa
người
Từ
biệt nhau rồi mai mốt nhớ
nhớ loang máu chảy khắp
đời nhau
cánh mỏng con chim nào dong ruổi
vàng đá
thôi em cũng nát nhàu
Bấu víu làm chi điều
tưởng niệm
chiều xa nắng xế biển dâu đời
một
nửa thân ta là đất cát
một nửa hồn ta là mây
trôi
Hãy nghĩ về nhau mà tưởng tiếc
giấc
mộng hồ xưa đã vội tàn
ngầy ngật ta hoài đôi mắt
biếc
lạnh cóng ngày đông rã giá băng
Xa
người ta làm thân lãng du
trở mặt ngó đời sâu núi
thẳm
rừng xưa u uẩn vệt sương mù
em tóc dài bay
muôn vạn dặm
Xa người ta đọc câu thơ cổ
ngâm
ngợi hồ trường đoạn cổ thư
tìm nhau trong muộn
màng giấc ngủ
vàng đá, vàng thau, chừ xanh xao!!
Trần
Yên Hòa