Về thăm phố núi
Anh về thăm phố núi
Sương mùa vương chân mây
Rừng thông lá rơi đầy
Lạc qua chiều chuông đổ
Anh về thăm phố núi
Nghe tim mình xôn xao
Bàn tay gầy se buốt
Chẳng còn em thuở nào
Trăng rơi miền sông lặng
Tự ngàn năm đơn côi
Thác gào vọng núi đồi
Đổ bên dòng mắt nhớ
Nụ hôn trao một thuở
Tan vào tình miên man
Tôi dấn bước địa đàng
Chênh chao hồn phố núi …
Hình như…
Hình như trong chiếc lá
Có hương sắc bốn mùa
Hình như trong cơn mưa
Có len vào sợi nắng
Hình như trên phố vắng
Có lòng ai xôn xao
Hình như trên trời cao
Có đêm ngày thao thức
Trang vở hoài vết mực
Len lén nhớ một người
Hình như trong tiếng cười
Giấu bao dòng nước mắt
Lời kinh chiều trầm mặc
Cõi vô thường hư không
Hình như tâm sáng trong
Gội qua vầng xám hối
Một người đang bối rối
Níu mãi những vui buồn
Ban mai ửng nắng buông
Lắng nghe hoàng hôn đến
Hình như thuyền ghé bến
Mang nỗi lòng mênh mông
Hình như ngàn tiếng sóng
Có êm đềm bão giông
Chiều đi qua bến sông
Bước chân mình chậm lại
Tuổi thơ trong mắt trong
Một khoảng trời trẻ mãi…
Rừng thu
Em đi qua rừng cây
Chiều nghiêng nắng qua tay
Mùa thu thay sắc lá
Lãng đãng trời giăng mây …
Em đi qua rừng cây
Ghế đá chờ ai đây?
Cỏ xanh mềm giăng lối
Ngủ quên chiếc lá gầy
Một ngày …và một ngày…
Tình ta đã chia xa
Rừng mơ gió len qua
Vắng bước em ngày xưa…
Ta hóa thành cơn mưa
Gieo âm thầm bóng mắt
Ta hóa thành mảnh đất
Ôm lá vàng trong tay
Một ngày em qua đây ...
Một người tìm nỗi nhớ
Một rừng thu lá đổ
Bàn tay người đơn côi
Ta nhặt bóng ta thôi...
Nguyễn Thị Bích Thoa