Sông Seine
Đừng mang đến cà phê đen
Tôi muốn có cả sông Seine để buồn
Hoặc cần một kẻ độ thương...
Đừng mang đến những con đường mắt sâu...
Sông Seine. Mênh mông. Bắt đầu...
Hai người bạn gặp lại nhau. Chỗ ngồi.
Tôi kể với cái bóng tôi
Chuyện câm, chuyện điếc, chuyện đui, chuyện mù
Sương lẻ loi
Tôi xin trình báo với ngày:
Màn đêm đã chết trên tay nỗi buồn
Nhưng, ngày đừng bắt giọt sương
Tôi và nó rặt một phường lẻ loi
Sớm hôm nay, em làm gì?
Sớm hôm nay,
Anh vẽ ra
Một con nghiện ngắm bông hoa mỉm cười
Hai con đường thèm kết đôi
Một người hát với một người không quen
Vẽ những em bé không tên
Da trắng ôm lấy da đen vào lòng
Anh vẽ cư xá mùa đông
Những môi hôn vỡ mà không tan tành...
Em ạ, anh chưa vẽ anh
Rêu cô đơn đã mọc quanh nét chì...
Sớm hôm nay, em làm gì?
Khi kỷ niệm dắt nhau đi đầy đường
Nguyễn Đăng Khoa