Diễm châu.
Giá như 291 Lý Thái Tổ Sài Gon thời đó
Không có Diễm Châu
Giá như không có con chữ trên tạp chí Trình Bầy
Làm sao gặp Diễm Châu
Căn gác tạp chi Trình Bầy
Đứng trên vực sâu u tối nhìn phía cánh đồng chiến tranh
Khổ đau
Trong hơi thở Sài Gòn
Strasbourg
Ông đến và ở
Diễm Châu ơi lửa năm cũ Sài Gòn có ấm căn nhà tuyết của ông
Trong những ngày xa xứ
Tôi nói với Diễm Châu và Alsaca
""Tình yêu mạnh hơn cái chết"
Chiều nay sông L'ill ơi
Hãy chảy qua trong chúng tôi giai điệu một thời.
Tiếng sáo.
Đêm qua tiếng sáo Trương Chi
Thổi lên tình khúc biệt ly Giang Đầu
Khúc buồn đã úa cỏ khâu
Dưới trăng khuya đã nhuốm màu dòng sông
Chén này đỏ gió đêm đông
Chén kia trắng sợi tơ đồng tương tư
Dưới chân chôn những nụ cười
Dẫm lên thân phận của người khổ đau
Yêu là để khổ cho nhau
Thổi lên khúc cuối muôn sau đắng lòng.
Nhã Ca mới.
Gõ cửa
Đêm nay
Đôi mắt em ngọt ngào nhìn anh
Anh
Là người đàn ông bản lỉnh
Nuốt trói trái cấm xuân thì
Đi trốn nhen Nga.Đi.Đi.Đi khỏi nơi này
Vì vườn Địa Đàng sắp tới giờ đóng cổng
Chạy trốn nhen Nga. Chạy. Chạy. Chạy về đêm Thiên Thai
Tránh cơn mưa Sa-Tăng ném đá
Ôm nhau trong khúc đồng dao
Hà hơi ấm vào xương sườn cơn nhớ
Ơi hơi thở
Ấm gò ngực đồng trinh.
Đốt thơ tình trên bờ biển Nha Trang.
Tháng này biển trắng mưa dông
Là mùa con gái theo chồng bỏ tôi
Đếm bao hạt cát luân hồi
Vun thành thánh tích chỗ ngồi đã qua
Bỏ tôi em thành đàn bà
Còn tôi thành hạt mưa sa một mình
Tương tư là cái vô hình
Làm sao định nghĩa thất tình hả ta?
Mây khuya che bóng trăng già
Nghĩ thương con cuốc thiết tha gọi tình
Đành thôi thuyền đã đóng đinh
Một mình. Mình một.Một mình: “đốt thơ".
TRẦN VẠN GIẢ.