ĐINH THỊ LAN ANH - Thơ

17 Tháng Mười Hai 201512:00 SA(Xem: 8785)
ĐINH THỊ LAN ANH - Thơ

 

NGÕ KHÔNG TÊN

Ta ghé chiều nay ngõ không tên
Anh về gom nắng khoảng mông mênh
Mời em mang chút hương xuân lại
Cho gió mây đan một chữ tình

"Cô nhỏ" đong đưa làn thu biếc
Hồn anh chợt trẻ hóa ngô nghê
Vần thơ lỗi ý vương lá đổ
Điệu nhạc sai cung lạc lối về

Anh bắt đền em bài thơ lỡ
Không tên ngõ cũ đến cùng mơ
Chùm hoa mắc cở bên rào vắng
Đợi gót chân em khẽ níu hờ

Ta lại bên nhau vần thơ kết
Khoảng trời riêng có ngõ không tên
Chút yêu chút mến chờ em dỗi
Gói cả vào thơ để bắt đền

 

TẢN MẠN CUỐI NĂM

Em đi nhặt nắng cuối năm
Mười hai mòn mỏi bóng răm Sài Thành
Nơi ươm hò hẹn cuộc tình
Mùa đông vắng bóng lung linh nắng vàng
Phương anh đông có vội vàng
Trời riêng em vẫn thênh thang mây hồng
Anh chia em ngọn gió đông
Em chia anh chút nắng trong thẹn thùng
Đan trong nỗi nhớ tận cùng
Sài Thành ta hẹn lối chung vai kề

 

CHẠM XUÂN 

Những tia nắng nhẹ nhàng xuyên qua kẻ lá 
Cơn gió Đông muộn màng hối hả níu thời gian...
Là gì nhỉ?
Khúc giao mùa lãng mạn 
Ta lại chạm nhau... e ấp... thoáng xuân về
Anh thấy trong mắt em mùa xuân đẹp thế 
Phút xao lòng nên rớt vội câu thơ
Vắt qua lối ta đi... nghe tiếng xuân đang thở
Đọng thành sương trang điểm lá cỏ mềm 
Lũ ong bướm chừ ngất ngây ngọt lịm 
Khẽ rung lên trong nắng... nụ xuân hồng 
Ta chạm khẽ môi nhau... hương như đọng 
Chim bổng dừng tiếng hót... gió ngừng trôi
Em dịu dàng trong dáng tinh khôi
Anh mượn nụ xuân tỏ tình lần nữa
Chiều vụn nắng đôi môi mềm như tựa 
Đóa hồng hoa khép nép trước hiên chờ
Trong se sắt ngày cuối đông bỡ ngỡ
Ta lắng nghe nụ xuân nở bên đời
Đi bên nhau ngõ tình thêm sắc mới
Xuân chạm đời vời vợi cả trời xanh 


CHẲNG THỂ VÁ VÍU BẰNG HƠI ẤM LẠ 
(cảm xúc từ một câu chuyện...)

Người đàn ông bước một chân từ quá khứ 

Tìm chút sắc màu cho cuộc sống cô đơn 
Cô bước vào đời anh luồng gió mới
Tổ ấm bừng lên những hạt nắng vàng
Căn bếp vắng nồng lên hương thoang thoảng 
Đôi mắt nai... trẻ lơ đãng ngước nhìn 
Chúng thưởng thức... chẳng khen chê yêu kính 
Anh... dùng bữa vội vàng chẳng cảm xúc... thản nhiên
Rồi tất cả như tan như biến 
Anh đi làm, bọn trẻ nghiện chơi game
Cô lặng lẽ ngồi nhìn ra đầu hẻm 
Thế giới quanh cô xa lạ vô cùng
Lên phòng trẻ cô đến gần cạnh chúng 
Cảm xúc thật tình vuốt khẽ mái tóc non
Chợt... chúng vội nghiêng mình như chạy trốn
Ánh mắt lạnh lùng làm thương tổn trái tim cô
Chiều nhàn nhạt nắng giã từ con phố 
Dáng cô đơn cô ngóng đợi bên mành
... người duy nhất cần cô trong gian nhà lạnh 
Anh đã về...
Cô... mắt lấp lánh niềm vui
Bọn trẻ quấn bên anh... cô thui thủi
Lại cơm chiều, giặt giũ... tủi mình thôi 
Cô đã biết yêu anh trong nông nỗi 
Làm sao đây???
... lại bó gối thẫn thờ
Những đêm tối cô đơn sầu vụn vỡ
Cô vì anh buông lỡ một tình yêu 
Và đoạn kết... ra đi ngày nắng dịu
Anh bâng khuâng nhặt mảnh nắng vô hồn
Anh không giữ được những điều mình muốn 
Cố vá víu đời mình bằng hơi lạ "người dưng" 
Anh không biết sự vô tình không những
... vỡ ánh nắng đời anh 
... giết chết một tâm hồn...


ÂM DƯƠNG
Anh đánh cắp hương đêm một đóa Quỳnh 
Xoa lên cánh môi mềm giờ định mệnh 
Trong thời khắc đất trời dâng hiến 
Cỏ ngã mình dưới cơn khát âm dương


VÍ VON
Thơ ví von nào cát mềm sóng vỗ
Nào gió mây 
Nào nhật nguyệt... cũng thừa
Ta thách cả Đông Tây cùng vũ trụ
Cả Thiên Hà yêu sánh nỗi ta chưa


KHÚC KHÍCH
Em khúc khích 
Anh nhặt từng khúc khích 
Đánh dấu bờ môi
Đánh dấu dại khờ
Em rắn mắc giả đò hay trêu nghịch
Anh chợt thèm cút bắt những nụ hôn


CHƠI VƠI
Người đi lá rũ rơi xanh
Hoa thôi cài nụ trên vành tóc mai
Chơi vơi nửa mảnh trăng phai 
Ai mang nửa mảnh đem gầy cuộc vui
Cõi chờ đặc quánh màu côi
Phương đi lạc lõng bước trôi độc hành 
Vẫn mây vẫn nước non xanh 
Mà nay đôi ngã lặng nhìn nắng phai
Mấy mùa lá rụng buồn vai
Ta về đếm tuổi tiếc hoài tuổi xuân
Ngõ xưa song bước gót trần
Phố nay lặng lẽ tần ngần dáng xưa
Mơ ru nhau giấc hạ trưa
Nắng chưa đủ hạt chiều thưa qua thềm
Dành thôi tự vỗ giấc mềm 
Chơi vơi ta thiếp một đêm cuối mùa


NGHIỆN
Đêm nghiện trăng 
Ngày nghiện ánh bình minh
Ta nghiện nhau trong lặng thinh đến tội 
Nghiện dịu êm rúc vào nhau... bối rối
Nghiện vỡ oà... dốc cả nồng say


MẶC CẢ
Ta mặc cả thời gian xin chậm lại 
Một chút thôi cho thỏa nỗi nhớ nhau 
Một chút thôi cho đêm trắng lụa nhàu 
Cho đất chuyển trời rung... còn mặc cả


ĐIỀU EM MUỐN NÓI
Em từng lớp bạc đầu con sóng vỗ
Sỏi đá anh kiếp lặng lẽ đợi chờ
Ngày tao ngộ đời khát khao vụn vỡ
Ngậm hoàng hôn tiếc nuối chuyện trăm năm
Hạnh phúc nào đặt để cái trăm năm 
Tuyệt vời rơi vào khoảng trông khoảng nhớ
Ta nhận ra nhau trong từng hơi thở 
Chẳng trói đời nhau 
Chẳng hẹn một lời
Anh chấp nhận mình sỏi đá muôn đời
Em xoay kiếp luân hồi nghìn con sóng 
Xin mãi ôm anh vỗ về cơn biển động 
Ve vuốt ngọt ngào trong những nỗi đau


TỰ QUÊN
Em tự quên mình 
Tự quên rất lâu 
Anh chợt đến em nhận ra mình đẹp 
Anh chợt đến em... thức choàng một kiếp 
Để cười thầm 
Để nhớ một người dưng


THẾ TRĂNG
Em thế trăng đêm chẳng cần ánh sáng 
Môi phơi mềm sáng rực tối ba mươi
Chẳng đong đếm cái dịu dàng xanh rượi
Mà ngọt say rơi ngã cả Thiên Hà

 

ĐỢI XUÂN MỘT HIÊN NẮNG ĐẦY
Thành phố đợi xuân như em đợi anh Nắng cuối năm Những giọt vàng loãng pha sương trắng Nụ hồng nhà ai nở thầm ...lẳng lặng Phố vội hơn Ngõ vắng rộn trưa ngày Em gom nắng xuân một góc hiên đầy Đợi vòng tay sưởi nồng ...quay quắt nhớ Đợi ánh mắt Chùng phút giây mắc cở Đợi giao mùa thôi bỡ ngỡ tình đôi Đợi ngã cỏ mềm nhìn nắng quên trôi Đợi tình khúc lên ngôi Đêm hoà quyện Đợi cái siết say Cả trời mây quyến luyến Đợi trăng lên nghiêng ngã với thiên hà Xuân non tơ nhả nắng hạ hiên nhà Hẹn Nguyễn Trãi hẹn hoa cùng du phố Từng đôi lứa giữa cúc thu vàng rộ Lạnh đông tàn Xuân ấp bốn mùa sang

Lan Anh 31/12/2015 

 

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
16 Tháng Tư 201112:00 SA(Xem: 29321)
loanh quanh chán nơi này. muốn nói gì đó, chán, lại thôi. Chán. muốn nói gì đó, chán. lại thôi…tớ quay đòong mòong quanh cái cối xay ý nghĩ
15 Tháng Tư 201112:00 SA(Xem: 29195)
Tháng tư quỳnh mộng hoang đường/ Có con gió rớt vào trường cô liê
14 Tháng Tư 201112:00 SA(Xem: 29055)
Nên tôi gần gủi với đất trời/ Đất rộng hơn và chập chờn cây lá
13 Tháng Tư 201112:00 SA(Xem: 31202)
Hôn lên ngực anh là cái hôn âu yếm/ Em hôn lên ngực anh.
12 Tháng Tư 201112:00 SA(Xem: 29795)
đọc bản tin kèm tấm ảnh Michiko/ ôm đàn ngồi hát
11 Tháng Tư 201112:00 SA(Xem: 31775)
Người rùng mình hỏi vì sao động đất sóng thần cứ triền miên/ hết ngày này sang ngày khác?
09 Tháng Tư 201112:00 SA(Xem: 32011)
Tôi như đứa con út, lạc loài, thất lở, nay mới tìm được nhà, để về.
06 Tháng Tư 201112:00 SA(Xem: 25994)
Cũ, cũ càng, nghe có vẻ còn chút nghĩa. Nhưng mà giữa chúng ta với nhau, tình th
05 Tháng Tư 201112:00 SA(Xem: 28809)
đêm, tôi mơ lạ một bóng mây/ vắt ngang bước chim vùng nhiệt đới
04 Tháng Tư 201112:00 SA(Xem: 29070)
nụ hôn vừa đưa lên/ một đốm lửa từ lâu quên mình
Du Tử Lê Thơ Toàn Tập/ Trọn bộ 4 tập, trên 2000 trang
Cơ sở HT Productions cùng với công ty Amazon đã ấn hành Tuyển tập tùy bút “Chỉ nhớ người thôi, đủ hết đời” của nhà thơ Du Tử Lê.
Trường hợp muốn có chữ ký tác giả để lưu niệm, ở Việt Nam, xin liên lạc với Cô Sóc, tel.: 090-360-4722. Ngoài Việt Nam, xin liên lạc với Ms. Phan Hạnh Tuyền, Email:phanhanhtuyen@gmail.com
Ở lần tái bản này, ngoài phần hiệu đính, cơ sở HT Productions còn có phần hình ảnh trên dưới 50 tác giả được đề cập trong sách.
TÁC GIẢ
(Xem: 8831)
Loạt bài của Nguyên Vũ / Vũ Ngự Chiêu được độc giả, nhất là giới quân nhân đón nhận nồng nhiệt
(Xem: 17101)
Ông là một nhà văn nổi tiếng của miền Nam.
(Xem: 12306)
Từ hồi nào giờ, giới sinh hoạt văn học, nghệ thuật thường tập trung tại thủ đô hay những thành phố lớn. Chọn lựa mặc nhiên này, cũng được ghi nhận tại Saigòn, thời điểm từ 1954 tới 1975.
(Xem: 19041)
Với cá nhân tôi, tác giả tập truyện “Thần Tháp Rùa, nhà văn Vũ Khắc Khoan là một trong những nhà văn lớn của 20 năm văn học miền Nam;
(Xem: 9209)
Để khuây khỏa nỗi buồn của cảnh đời tỵ nạn, nhạc sĩ Đan Thọ đã học cách hòa âm nhạc bằng máy computer.
(Xem: 660)
Nói một cách dễ hiểu hơn, thơ ông phù hợp với kích cỡ tôi, kích cỡ tâm hồn tôi, phù hợp với khả năng lãnh nhận, thu vào của tôi, và trong con mắt thẩm mỹ tôi,
(Xem: 1040)
Chúng tôi quen anh vào cuối năm 1972.
(Xem: 1213)
Anh chưa đến hay anh không đến?!
(Xem: 22512)
Giờ đây tất cả mọi danh xưng: Nhà văn. Thi sĩ. Đại thi hào. Thi bá…với con, với mẹ, với gia đình nhỏ của mình đều vô nghĩa. 3 chữ DU-TỬ-LÊ chả có mảy may giá trị, nếu nó không đứng sau cụm từ “Người đã thoát bệnh ung thư”.
(Xem: 14049)
Nấu cơm là công việc duy nhất trong ngày có liên quan đến cộng đồng gia đình, mà, gần đây Bố đã được miễn, vì cả nhà cứ bị ăn cơm sống hoài.
(Xem: 19222)
Tình Sầu Du Tử Lê - Thơ: Du Tử Lê - Nhạc: Phạm Duy - Tiếng hát: Thái Thanh
(Xem: 7931)
Nhưng, khi em về nhà ngày hôm nay, thì bố của em, đã không còn.
(Xem: 8857)
Thơ Du Tử Lê, nhạc: Trần Duy Đức
(Xem: 8523)
Thời gian vừa qua, nhà thơ Du Tử Lê có nhận trả lời phỏng vấn hai đài truyền hình ở miền nam Cali là SET/TV và V-Star-TV.
(Xem: 11104)
Triển lãm tranh của Du Tử Lê, được tổ chức tại tư gia của ông bà Nhạc Sĩ Đăng Khánh-Phương Hoa
(Xem: 30761)
Tôi gọi thơ Du Tử Lê là thơ áo vàng, thơ vô địch, thơ về đầu.
(Xem: 20841)
12-18-2009 Nhà thơ Du Tử Lê phỏng vấn nhạc sĩ Thân Trọng Uyên Phươn
(Xem: 25553)
Khi gối đầu lên ngực em - Thơ Du Tử Lê - Nhac: Tịnh Hiếu, Khoa Nguyễn - Tiếng hát: Đồng Thảo
(Xem: 22938)
Người về như bụi - Thơ: Du Tử Lê - Nhạc: Hoàng Quốc Bảo - Tiếng hát: Kim Tước
(Xem: 21777)
Hỏi chúa đi rồi em sẽ hay - Thơ: Du Tử Lê - Nhạc: Hoàng Thanh Tâm - Tiếng hát: Tuấn Anh
(Xem: 19829)
Khái Quát Văn Học Ba Miền - Du Tử Lê, Nguyễn Mạnh Trinh, Thái Tú Hạp
(Xem: 18081)
2013-03-30 Triển lãm tranh Du Tử Lê - Falls Church - Virginia
(Xem: 19291)
Nhạc sĩ Đăng Khánh cư ngụ tại Houston Texas, ngoài là một nhạc sĩ ông còn là một nha sĩ
(Xem: 16951)
Triển Lãm Tranh Du Tử Lê ở Hoa Thịnh Đốn
(Xem: 16137)
Triển lãm Tranh và đêm nhạc "Giữ Đời Cho Nhau" Du Tử Lê đã gặt hái sự thành công tại Seattl
(Xem: 24545)
Nhà báo Lê Văn là cựu Giám Đốc đài VOA phần Việt Ngữ
(Xem: 31998)
ngọn cây có những trời giông bão. ta có nghìn năm đợi một người
(Xem: 34954)
Cung Trầm Tưởng sinh ngày 28/2/1932 tại Hà Nội. Năm 15 tuổi ông bắt đầu làm thơ,