ĐỜI ĐI MÃI HẾT ĐỜI CHƯA HẾT
Tặng tất cả bạn bè
Người chối
bỏ hay đang tận hưởng
Chơi trò đùa cả chuyện tử
sinh
Trói, mở nhau như trò ảo thuật
Giấu bên trong
sự thật trá hình
Thời nay mọi
thứ đều mua bán
Nên trắng đen lẫn lộn lâu rồi
Nói
và làm chướng tai gai mắt
Sống thật người khó lắm
em ơi
Có những lúc
người cười ta khóc
Ải nhân gian dài lắm cơn mê
Trước
lương tâm ta cười người khóc
Đất thương ta dành
lối ta về
Mọi tính
toán đều cho đáp số
Khi tình người gần lại yêu
thương
Sống tự do chan hòa hạnh phúc
Trên thế gian
hơn cả thiên đường
Nhưng vạn
vật còn trong bể khổ
Em có nghe trên tháng năm buồn
Bởi
cuộc sống đâu như ta nghĩ
Mà chực hờ gieo xuống tai
ương
Và em ơi, nếu
là sự thật
Sáu phần buồn chỉ bốn phần
vui
Đời đi mãi hết đời chưa hết
Lệ thiên thu
nhỏ xuống ngậm ngùi!
CÁM
ƠN ĐỜI CÒN SỰ THẬT
Đời
cho ta vay nhiều lắm
Tình yêu, danh lợi, khổ đau
Kiếp
nầy, ta xin mắc nợ
Vốn, lời trả ở kiếp sau!
Mẹ,
cha nuôi ta khôn lớn
Cắm sào mới biết sông sâu
Ta
làm thơ tặng người lạ
Bao giờ tặng mẹ cha đâu!
Trên
đời, sống không bè bạn
Như là ở tù chung thân
Trên
đời, sống không yêu được
Như chết lấy gì ăn
năn!
Cám
ơn đời còn sự thật
Cám ơn những con thiêu
thân
Chúng ta đang điên hay tỉnh
Nói, làm trái với
lương tâm!
Vui
sao, nhìn mai nở rộ
Buồn sao, nhìn lá vàng rơi
Cám
ơn em còn dòng lệ
Khóc nhau dẫu lệch góc đời!