GÀ
ĐÃ GÁY BÊN KIA SÔNG
Giăng
ngày ra phố
Trên tay con nắng đã già
Dãy hiên
treo đầy những chiếc áo
Chiếc áo thanh xuân đã
chật ,quá chật!
Những chiếc áo rộng, quá rộng!
Những
chiếc áo mặc từ đằng chân...
Thầm nghĩ: (những
người đàn bà vừa chạm nắng 34)Cần một khoảng riêng
để tự mình may vá
những bông hoa có bao giờ dứt
hương trong ý nhớ?
Cơn gió nhẹ chú tâm vào dãy hiên
và tóc rụng
Buổi chiều vừa vặn cho mười ngón
ngoan
Vịn vào quy trình đứng dậy và khoảnh khắc mặt
trời khuất núi
Sóng xô mạnh
Ai biết được
đàn bà nghĩ gì trong mọi thời khắc?
Và gió nữa ,tôn
hay áp đặt những ước muốn bình thường thành sóng cho
những suy niệm rỗng bất động trong mọi quy trình dậy
sóng
Toan
mở mắt cuộc khâu vá đã bắt đầu từ nhiều thế kỉ
trước
Những sợi chỉ thừa đan nối nhau thành lưới
mạng nhện
Đêm thụp xuống, tiếng gà đã gáy bên kia
sông
dưỡng khí lại tỏa ra từ góc hừng đông trên
tàu lá chuối những giọt sương chảy tuột
Với đất
bao nhiêu là đủ?
Những bước chân giẫm lên những
bước chân ra đồng khơi nắng,gà giục ngày bên kia sông
bên kia cánh đồng con gái
Bông hoa trở về bung hương
ngạt phố
Những người đàn bà nhìn nhau thở cho
thơ bay ra ban mai loạn xạ những qui trình đặt để
Với
một hơi thở bao nhiêu là đủ?
Lao xao trong mái chèo gà
đã gáy bên kia sông!
CHIỀU CUỐI NĂM
Chiều
cuối năm như đứa trẻ lên ba
Những
cơn gió nhẹ trí tôi vào một khoảng bâng quơ
và
chuốc nồng cảm xúc
Chiếc
lá vàng lặng lẽ nép vào quãng vắng
đoàn
tụ với nỗi buồn
Giếng
nước tỏa mùi quê kiểng
Nhớ
ngày vẫy khói qua sông
Cành
mai lặng tờ trong gió
Ba
phần tư hương sắc đã lặn vào xuân xưa
Như
thể con thuyền không sóng
đợi
chờ một nhấp nhô khó tả
Đặt
bàn tay lên phiến đá
Chiều
trôi...
Ngàn
hoa trí tôi vào mênh man nỗi nhớ
Cuối
bể đầu nguồn tiếng nấc chuyền nhau như sóng
Những
đôi mắt chong chiều cộm đỏ
Tôi
mơ ,giấc mơ người mẹ
bước
chợt run trên trúc trắc môi cười
Yêu
thương òa ra từ ánh mắt
Những
cơn mơ vắt trên sợi dây dùn
thõng
gió
Mùa
xuân mới hò reo phía ngày bên mẹ
Tôi
thấy bóng thời gian lướt qua
nườm
nượp
Tôi
lặng lẽ quay vào nhà ,nằm nghiêng theo dáng mẹ
Đưa
tay hứng tràn nước mắt chảy xuôi...
MẶT TRỜI NGOÀI NGÕ ĐANG TRÔI
Cách
gì níu ghì xúc cảm
Mặt trời ngoài ngõ đang trôi
Em
đứng.Con đường như sóng
Ngày va đập những đam mê
Mùa
xuân chéo tay trước ngực
Không luồng thanh sắc nào
tin
Ngón gầy giải mê tóc rối
Con tim đã nứt nhịp
đời
Em
đứng.Bình minh như lửa
Ánh nhìn cháy hết ruột
gan
Thời gian mắc trên cành bưởi
Tôi rung cơn gió
láng giềng
Em chọn đường không lối rẽ
Cách nào
gặp lại hương xưa?
Em
đứng.Bình minh như lửa
Đôi tay những dấu chân
chiều
Ngày nắng chồng lên ngày nắng
Mặt trời
ngoài ngõ đang trôi...
Em
đứng .Con đường xa mãi
Mặt trời ngoài ngõ đang
trôi
Em đứng.Con đường dài mãi
Nắng chao một cánh
chim biền