ĐỘC THOẠI VỚI HƯ KHÔNG
Nửa chiều hoa nắng rơi rơi
Ta ngu ngơ giữa trận đời hư không
Nửa chiêu hoa nắng vàng Xuân
Ta hoang vu giữa cõi trần ai đây
Nửa chiều hoa nắng đầy tay
Tình xa lạc khuất truông mây nghìn trùng
Nửa chiều hoa nắng rưng rưng
Vàng phai ký ức cố nhân phương nào
Nửa chiều hoa nắng lao xao
Đường mây khát gió chim Ch'Rao gọi tình
Nửa chiều hoa nắng lung linh
Cây khô sắc lá trên cành trắng bông
Nửa chiều hoa nắng vàng sân
Ta buồn nói với hư không cuộc đời
Nửa chiều hoa nắng chơi vơi !
ĐÊM TÀN
Đêm tàn môi lạnh thâm nâu
se cay vòng mắt tím sầu nhân gian
vàng tay khói thuốc đêm hoang
gọi hồn phiêu bạt ngự vàng cõi ta.
Đêm tàn đêm vội chia xa
nghiêng chao chén đắng nghiêng pha giọt sầu
từ em nghịch gió lãng du
thơ suông trút cạn mấy hồ ái ân
Đêm tàn đuối mộng thi nhân
mù tăm hoang mạc bâng khuâng nỗi niềm
xót đời chợt nhớ chợt quên
thương thân lưu lạc cuối miên ca dao
Đêm tàn ngày kịp đến mau
bình minh gọi nắng lùa vào bến mơ
dung nhan ngày ấy bây giờ
lạc vườn thượng uyễn bên bờ đìu hiu
Biệt trang Xử Quân Tử,10h13' đêm 24-2-2016
Thiên Hà
Gửi ý kiến của bạn