DÁNG
HÌNH ĐẤT NƯỚC
sau
ánh đèn hiu hắt xuyên qua thế kỷ
những dáng người
gầy gò lặn lội trong đêm tối
những chuyến xe chuyên
chở mùi quê hương
những
bước đi gội sạch lòng phố hội
họ
đánh rơi giấc ngủ mỗi khi đêm về
công việc thiêng
liêng cao quý sau chiếc khẩu trang
vẫn âm thầm quét
dọn bao thứ được gọi là rác rưởi
nếu không có
họ đất nước có rạng ngời
không
một lời oán thán sau gánh nặng mưu sinh
tất bật qua
ngày rồi lại lủi thủi trong đêm
vẽ nên bức tranh
của hạnh phúc vĩnh cửu
xin cúi đầu tạc dạ những
con người không bao giờ khoác lên mình tà áo ngọc ngà
cao sang
dọc
mọi miền Tổ Quốc tươi đẹp rộn ràng
bao trò quái
đản xé rách ý thức như kẻ vô học
hãy dọn linh hồn
thắp sáng một nền văn hóa ngược
trân trọng những
con người nhỏ bé tạo nên dáng hình đất nước…
Đà
Nẵng, 27.2.2016
THIÊN
THẦN CỦA MẸ
nắng
vương bờ môi mỏng
nghe rát rạt đôi má hồng bé
nhỏ
đôi môi nào đong mặn mòi tình thương
bao la
thanh âm ngập ngụa bến bờ
cánh
đồng làng tung tóe bóng chiều muộn
gọi đất trời
vào giấc ngủ dâng tràn
gọi cánh chim bay vội tìm chỗ
nấp
nhánh mạ non ấp ủ những linh hồn
thiên
thần bé bỏng rùng mình dưới làn da phỏng rộp
cháy
đen nụ cười, rơi rụng mùa màng
cơn mưa chiều len
vết nứt niềm tin
nuôi giấc mơ êm dịu ngàn hoa nở
thời
con gái e thẹn chưa hé mở
dòng sữa ngào ngạt còn kết
tinh trời đất
sương tinh khiết đọng trên cành mắt
biếc
thấm cõi lòng, thấm mạch máu trong ngần
câu
hò chiều ru con vào truyền thuyết
kéo đời con qua vết
xước thời gian…
Đà
Nẵng, 2.3.2016
TỲ
VẾT
cái
ly trên thành cửa
lâu ngày không lau sẽ mốc meo
bụi
bám nhành hoa khô
đã từng: ai trao ai tặng trong quên
lãng
đã
bao nhiêu ngày ta chưa đụng vào xó xỉnh đó
thầm nhặt
hương yêu ngã ngủ phía bốn bể chân trời
lên men
hạnh phúc mùa gió ngã
tắt lịm dần khi chạm vào cuộc
đời
cánh
hoa héo queo sắp đặt ký ức thăng hoa cái đêm hôm
ấy
hình như thời gian tát cạn giây phút mà những
linh hồn đi rong
cuồn cuộn giấc say
cuồn cuộn ảo
ảnh
thầm
nghĩ đã bao lâu rồi ta chưa quay trở lại
đường về
nhà chắc chắn không chỉ là độc hành
và rất lâu
sau khi hình hài phác họa
ngôi nhà ngập tràn bước
chân vội vã
vẫn
là cái đêm hôm ấy khi sức lực kiệt quệ
người đàn
ông lục tuần hít hà khói thuốc si mê
nhanh rót cho
mình một chút, một chút thôi
tỳ vết trên khuỷu tay
bụi bặm khẽ nhòm vào giấc mơ xa hoa màu mè…
Đà
Nẵng, 3.3.2016
CHẠM
KHẮC Ý TƯỞNG
-
Kính gửi chú Bình Địa Mộc -
chạm
khắc ý tưởng
chắc
chắn đó không chỉ là sương khói chập chờn
chắc
chắn đó không phải là vết sẹo của tình ái
nhân
bản yêu thương của những cặp hoang thai
lâu
đài lương tâm chém rớt trần tục
nghe
xã hội lắm chuyện bao công
thấy
bức tranh mục ruỗng
ngửi
tâm hồn chạm đáy so le
bát
cơm thừa đổ cho loài động vật được gọi với cái
tên mĩ miều: thú cưng
lòng
người đầy rẫy khát thèm, đố kỵ
thấy
người gặp nạn cứu giúp
cuối
cùng lên bàn thờ gột rửa tâm hồn với bát nước, cây
hương và sự bố thí
vàng
mã đó ngập tràn
đốt
cháy sự tốt đẹp
đốt
cháy bao cõi thiện
rơi
địa ngục ban duyên
phước
lành chỉ là phù phiếm xa hoa
mộng
phù du là mộng của ngày xưa
mộng
ngồi mát ăn bát vàng là mộng của ngày nay
than
ôi! ý tưởng chở che tâm thành
Đà
Nẵng, 4.3.2016
PHAN
NAM
Gửi ý kiến của bạn