Tự hỏi hôm nay ai ở đâu? Cho ai ngơ ngẩn thơ ai sầu Mưa rơi lất phất trên ngọn cỏ Thơ rớt rưng rưng dưới mái lầu Tiếng chim ranh mãnh trong nền lá Cánh bướm lung linh trước bóng sân Ô hay sao nhớ ai da diết Tự hỏi hôm nay ai ở đâu? cth.
Vâng, với cái dễ cái khó mà ai cũng tỏ, tôi tự thấy không dễ viết một bài tổng quan cho báo trong nước, kể chuyện sáng tác của các nhà văn Việt ở ngoài nước. Và tôi viết, khi nhớ câu “ Chữ tâm kia mới bằng ba chữ tài,”
Tôi gặp Marisa trong một viện bảo tàng đầy du khách. Chữ nghĩa ở Havana rặt một thứ chữ Tây Ban Nha nên tôi bù trất chẳng thể nào nhớ nổi cái tên của tòa nhà này.
Vâng, Nói như vậy, vì tôi đã đọc những lời trong dòng nhạc của ông, và đã nghe các ca sĩ trình bày những dòng nhạc ấy để rồi đưa ra những nhận xét sau đây về nhạc Đăng Khánh.
Trường hợp muốn có chữ ký tác giả để lưu niệm, ở Việt Nam, xin liên lạc với Cô Sóc, tel.: 090-360-4722. Ngoài Việt Nam, xin liên lạc với Ms. Phan Hạnh Tuyền, Email:phanhanhtuyen@gmail.com
Từ hồi nào giờ, giới sinh hoạt văn học, nghệ thuật thường tập trung tại thủ đô hay những thành phố lớn. Chọn lựa mặc nhiên này, cũng được ghi nhận tại Saigòn, thời điểm từ 1954 tới 1975.
Nói một cách dễ hiểu hơn, thơ ông phù hợp với kích cỡ tôi, kích cỡ tâm hồn tôi, phù hợp với khả năng lãnh nhận, thu vào của tôi, và trong con mắt thẩm mỹ tôi,
Giờ đây tất cả mọi danh xưng: Nhà văn. Thi sĩ. Đại thi hào. Thi bá…với con, với mẹ, với gia đình nhỏ của mình đều vô nghĩa. 3 chữ DU-TỬ-LÊ chả có mảy may giá trị, nếu nó không đứng sau cụm từ “Người đã thoát bệnh ung thư”.
Chúng tôi sử dụng cookie để cung cấp cho bạn trải nghiệm tốt nhất trên trang web của chúng tôi. Nếu tiếp tục, chúng tôi cho rằng bạn đã chấp thuận cookie cho mục đích này.