NGUYỄN THỊ BÍCH THOA - Thơ

16 Tháng Tư 201612:00 SA(Xem: 6578)
NGUYỄN THỊ BÍCH THOA - Thơ


CÔ GÁI HÁT NHẠC BUỒN

Có cô gái nhà bên luôn thích hát nhạc buồn
Nên đôi mắt cũng đượm mưa tháng sáu 
Tiếng đàn dương cầm ngân lên từng phím dài đau đáu 
Thấp thỏm lo âu nhung nhớ đến thẳm lòng

Cô gái đang Xuân tô môi son màu hồng
Chẳng hiểu sao bài hát nào cũng ngập ngừng giông bão 
Có lẽ chàng trai đi qua đời cô đã biến tình yêu như thay màu chiếc áo
hay cũng chỉ đơn phương yêu ai đó thật nhiều

Tiếng đàn cô rơi qua ô cửa mỗi chiều 
Tôi lắng nghe một đôi điều về trái tim tan nát 
Cô ấy đã yêu và không thể quên đi để nắm tay một người con trai khác 
Và rồi mỗi ngày cô đàn hát cho tự chính mình nghe

Có những tình yêu không chừa lối đi về 
Những bàn tay cũng chưa đủ thật gần cho bàn tay khác nắm 
Những bài tình ca dở dang chứa nỗi niềm say đắm 
Xoa dịu trái tim đau bằng tiếng hát của chính mình

Có cô gái nhà bên đang đàn hát bản nhạc tình … 



CẢM ƠN NGƯỜI DẠY TA TÌNH VÔ TẬN...

Cảm ơn người đã mang lời tình tự 
Cho ta say say suốt tháng năm dài 
Cảm ơn người trả hết nghĩa phôi phai
Và đắm đuối tận tim thôi ngờ nghệch

Cảm ơn người đã ra đi và hết 
Mang yêu thương nhung nhớ khắc ghi lòng 
Rồi tận cùng nơi khoảng trống mênh mông 
Đời đặt xuống một nụ cười rất ấm

Cảm ơn người đã vì ta mê đắm 
Đã xôn xao đã hận trả vay tình 
Đã ghét hờn dâu bể mộng điêu linh 
Đã đang sống tim yêu dường lạnh nóng

Người dạy ta cớ sao trời cao rộng 
Mà tim người sâu thẳm lại mênh mông 
Ta tin yêu chết điếng tận cõi lòng 
Người quên mất dặn ta hồng thay tím

Trong dòng người có mấy ai tìm kiếm 
Cho riêng ta trả hết nghĩa ân tình 
Bức tường kia ai đắp ngỡ vô hình 
Người đã biết cuối cùng ta im lặng

Cảm ơn người dạy ta tình vô tận…


VÀ TIM EM CHƯA THỂ BIẾT NHÚN NHƯỜNG...

Em thành thật với cuộc đời kẻo lỡ
Tin anh đi tất cả vẫn xoay tròn 
Đường dẫu thẳng nhưng số người khó định 
Đến tận cùng chưa hẳn mãi ra đi 

Em đặt xuống ngày kia điều được mất 
Phút ngỡ ngàng phố chật vội quay lưng 
Yêu thương thôi chưa dốc hết vội đừng 
Em vô ý không tin người?
có lẽ… 

Dẫu xa tít vòng quay đời khó dễ 
số phận người đâu thể nắm hay buông 
Trái tim em chưa chuốc lấy bão bùng 
khờ dại ngốc, si tình, em hờ hững…

Ước một lần cho tim em thật vững 
Tin riêng tôi dẫu như những chuyến tàu 
Chưa dừng lại nơi xa xôi có lẽ 
Những bộn bè xuôi ngược vội lo toan 

Đã vì em tôi sửa đổi méo tròn 
sửa năm tháng buồn đau thành hạnh phúc 
Sửa tim tôi dối gian ra thành thật 
Dẫu muộn màng tay nắm bởi yêu thương 

Và tim em chưa thể biết nhún nhường… 


BÀI HÁT TÌNH YÊU

Đừng hát về em, người con gái anh thương 
Mùa Thu đã qua em không còn cài cây trâm màu ngọc bích
Đã thôi chờ anh trong buổi chiều nơi công viên tĩnh mịch
Đã quên mất những lời em hứa mãi yêu anh!

Đừng hát cho em nghe về khoảng nắng mong manh 
Có cô bé ngày xưa hay giận hờn nũng nịu 
Anh lặng im như biển hoài thấu hiểu 
Em là sóng dại khờ trăm nỗi nhớ vỗ vào đêm

Có lẽ chẳng bài hát nào cho hai chữ lênh đênh 
Hay tình yêu chúng ta chưa đủ bao dung để trở thành người lớn 
Hai đường kẻ trật âm trên phím đàn vui nhộn 
Là lạ vài ngày đâu đó sửa lại thôi

Đừng hát cho em nghe khi tất cả xa xôi 
Khi chiếc bóng đơn côi về một mình trên phố 
Một người mỉm cười ngắm ngàn ô cửa mở 
Một người lặng tìm nỗi nhớ để rồi quên…

Trong mỗi phím đàn trầm bổng khúc nhạc đêm 
Anh đã hát cho em nghe về một thời thơ bé
Cứ hỏi gió giùm em có mang theo gởi về miền đất mẹ
Trả lại xa xưa trong trẻo mối tình đầu

Hãy hát mỗi ngày về cô gái đến sau…

LẠC ĐIỆU 

Anh có biết trái tim ta lầm lạc 
Nên cố hát trọn bài nốt nhạc cũng sai tông 
Phố bây giờ, phố rộng lắm mênh mông 
Em dừng lại chỉ hoài mong một đôi điều rất cũ

Nắng đã thắp sau đêm dài không ngủ 
Mùa Thu đã thôi thay sắc lá
Anh đi qua chạm bên thềm thành người dưng xa lạ 
Bên ô cửa nhà mình em khép trái tim yêu

Cũng có lẽ anh và em không thể bước thuận chiều
Có đôi lúc tưởng chừng như điểm nối 
Bởi mong manh chẳng bao giờ hiểu đúng về hai từ chìm nổi
Nên giông gió cuộc đời thay đổi chỉ vậy thôi

Chuyện chúng mình không trở thành câu chuyện thuở xa xôi 
Công chúa ngây thơ yêu một chàng hoàng tử
Chẳng phải xa nhau vì bà hoàng hậu già hung dữ 
Hay chỉ đơn thuần cắn miếng táo thơm tho

Tình yêu bắt đầu và hai chữ nhận cho 
Cái lý lẽ đơn sơ chẳng bao giờ anh bận lòng chút xíu
Để một ngày hai chúng ta đều hiểu 
Khoảng cách vô hình, khoảng cách rộng mênh mông

Một bản nhạc sai lời cố hát cũng như không …

EM BIẾT KHÔNG ?

Em biết không khi thành phố sang đông
Bầy chim sẻ không đậu cành ríu rít 
Buổi sáng lặng im, mây loang trời xám xịt 
Bên ô cửa ngôi nhà trăn trở vẫn hoài đêm.

Nơi anh qua bông tuyết phủ bên thềm
Người ta đi làm vẫy chào nhau qua khe hở chiếc khăn len quàng kín 
Tiếng bánh xe lăn bên dốc đời câm nín 
Những cái hôn vội vàng đôi lứa hẹn tuần sau.

Góc phố mùa đông, phố cũng trở màu 
Người con xa quê kéo vạt áo mình trong đêm thâu lạnh giá 
Nhớ mùa xuân xưa, nhớ tuổi thơ đến lạ 
Nao nức đợi giao thừa đun củi nấu chiếc bánh chưng xanh.

Em trở về nhà lặng ngắm khoảng trời xanh 
Đong sợi nắng qua tay ngời hạnh phúc 
Có tuổi thơ tung tăng, có mùi nâu bùn trong cuộc đời rất thực 
Em có hiểu rằng dù cực vẫn hạnh phúc chạm đông.

Quê mẹ dẫu nghèo nhưng ấm đúng không anh? 


MÙA ĐÔNG ẤM

Mùa đông về bên ô cửa rồi anh
Em thắp trong căn nhà mình một vài cây nến nhỏ
Những cây nến màu hồng anh nhớ không có mùi hương cây cỏ
Hương của tình đầu, hương khu vườn nhỏ em yêu.

Góc phố vào đông
Phố trăn trở bao điều
Người xích lô già co ro bên góc cây dưới chân nhà thờ Đá
Có cô bé ôm trên tay hộp chewing gum mệt lả
Một người mẹ nghèo níu áo vá ủ con

Chiếc đồng hồ treo tường điểm mỗi tiếng binh boong
Lốc lịch mỗi ngày vơi đi một tờ giấy trắng
Có người bảo rằng thời gian sao đi qua thật chậm
Người bảo thời gian chưa suy ngẫm đã hết ngày.

Anh trở về với tổ ấm anh xây
Ôm em trong vòng tay với mùi mồ hôi còn loang trên ngực áo
Bên ngoài thềm trời còn mưa gió bão
Căn bếp nhà mình ấm áp đúng không anh?

Em cần gì những nỗi nhớ mong manh
Những yêu ghét sân si và bao điều huyền ảo
Giữ chút thiện lòng cho người dưng vài chiếc áo 
Dạy trẻ em nghèo vẽ nét thẳng nét cong 
Thành phố quê mình rất ấm dẫu sang đông.

 

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
25 Tháng Ba 20248:18 SA(Xem: 236)
dutule.com xin giới thiệu thơ Lê Nguyên Thu
18 Tháng Ba 20248:28 SA(Xem: 583)
Về từ café Cây của Thảo 2016)
14 Tháng Ba 20245:09 CH(Xem: 1101)
dutule.com giới thiệu thơ Lương Phan Huy Bảo
10 Tháng Ba 20249:26 SA(Xem: 603)
Mẹ chỉ có thể hôn lên trán con khi con nằm ngủ
05 Tháng Ba 202411:07 SA(Xem: 645)
Mảnh vườn chật nắng nhưng còn thiếu/ Một dáng ai ngồi dưới gốc hoa
02 Tháng Ba 20247:56 SA(Xem: 655)
Chẳng lẽ là phải đến thăm nhau/ Mới hiểu con đường gập ghềnh là thế?
29 Tháng Hai 20249:30 SA(Xem: 680)
đây là trò ảo thuật không cần sân khấu
24 Tháng Hai 20243:51 CH(Xem: 705)
chắc tôi buồn hơn cha buồn đêm cũ
18 Tháng Hai 20245:51 CH(Xem: 885)
Cuối năm chẻ dọc lời thề/ Có đi thì phải chốn về, mới đi
16 Tháng Hai 20242:43 CH(Xem: 985)
U quay mặt vào tường/ vĩnh biệt con.
Du Tử Lê Thơ Toàn Tập/ Trọn bộ 4 tập, trên 2000 trang
Cơ sở HT Productions cùng với công ty Amazon đã ấn hành Tuyển tập tùy bút “Chỉ nhớ người thôi, đủ hết đời” của nhà thơ Du Tử Lê.
Trường hợp muốn có chữ ký tác giả để lưu niệm, ở Việt Nam, xin liên lạc với Cô Sóc, tel.: 090-360-4722. Ngoài Việt Nam, xin liên lạc với Ms. Phan Hạnh Tuyền, Email:phanhanhtuyen@gmail.com
Ở lần tái bản này, ngoài phần hiệu đính, cơ sở HT Productions còn có phần hình ảnh trên dưới 50 tác giả được đề cập trong sách.
TÁC GIẢ
(Xem: 16817)
Ông là một nhà văn nổi tiếng của miền Nam.
(Xem: 12052)
Từ hồi nào giờ, giới sinh hoạt văn học, nghệ thuật thường tập trung tại thủ đô hay những thành phố lớn. Chọn lựa mặc nhiên này, cũng được ghi nhận tại Saigòn, thời điểm từ 1954 tới 1975.
(Xem: 18833)
Với cá nhân tôi, tác giả tập truyện “Thần Tháp Rùa, nhà văn Vũ Khắc Khoan là một trong những nhà văn lớn của 20 năm văn học miền Nam;
(Xem: 9026)
Để khuây khỏa nỗi buồn của cảnh đời tỵ nạn, nhạc sĩ Đan Thọ đã học cách hòa âm nhạc bằng máy computer.
(Xem: 8126)
Mới đây, có người hỏi tôi, nếu không có “mắt xanh” Mai Thảo, liệu hôm nay chúng ta có Dương Nghiễm Mậu?
(Xem: 453)
Nói một cách dễ hiểu hơn, thơ ông phù hợp với kích cỡ tôi, kích cỡ tâm hồn tôi, phù hợp với khả năng lãnh nhận, thu vào của tôi, và trong con mắt thẩm mỹ tôi,
(Xem: 820)
Chúng tôi quen anh vào cuối năm 1972.
(Xem: 1020)
Anh chưa đến hay anh không đến?!
(Xem: 22340)
Giờ đây tất cả mọi danh xưng: Nhà văn. Thi sĩ. Đại thi hào. Thi bá…với con, với mẹ, với gia đình nhỏ của mình đều vô nghĩa. 3 chữ DU-TỬ-LÊ chả có mảy may giá trị, nếu nó không đứng sau cụm từ “Người đã thoát bệnh ung thư”.
(Xem: 13901)
Nấu cơm là công việc duy nhất trong ngày có liên quan đến cộng đồng gia đình, mà, gần đây Bố đã được miễn, vì cả nhà cứ bị ăn cơm sống hoài.
(Xem: 19088)
Tình Sầu Du Tử Lê - Thơ: Du Tử Lê - Nhạc: Phạm Duy - Tiếng hát: Thái Thanh
(Xem: 7781)
Nhưng, khi em về nhà ngày hôm nay, thì bố của em, đã không còn.
(Xem: 8697)
Thơ Du Tử Lê, nhạc: Trần Duy Đức
(Xem: 8394)
Thời gian vừa qua, nhà thơ Du Tử Lê có nhận trả lời phỏng vấn hai đài truyền hình ở miền nam Cali là SET/TV và V-Star-TV.
(Xem: 10940)
Triển lãm tranh của Du Tử Lê, được tổ chức tại tư gia của ông bà Nhạc Sĩ Đăng Khánh-Phương Hoa
(Xem: 30590)
Tôi gọi thơ Du Tử Lê là thơ áo vàng, thơ vô địch, thơ về đầu.
(Xem: 20745)
12-18-2009 Nhà thơ Du Tử Lê phỏng vấn nhạc sĩ Thân Trọng Uyên Phươn
(Xem: 25369)
Khi gối đầu lên ngực em - Thơ Du Tử Lê - Nhac: Tịnh Hiếu, Khoa Nguyễn - Tiếng hát: Đồng Thảo
(Xem: 22814)
Người về như bụi - Thơ: Du Tử Lê - Nhạc: Hoàng Quốc Bảo - Tiếng hát: Kim Tước
(Xem: 21616)
Hỏi chúa đi rồi em sẽ hay - Thơ: Du Tử Lê - Nhạc: Hoàng Thanh Tâm - Tiếng hát: Tuấn Anh
(Xem: 19674)
Khái Quát Văn Học Ba Miền - Du Tử Lê, Nguyễn Mạnh Trinh, Thái Tú Hạp
(Xem: 17966)
2013-03-30 Triển lãm tranh Du Tử Lê - Falls Church - Virginia
(Xem: 19150)
Nhạc sĩ Đăng Khánh cư ngụ tại Houston Texas, ngoài là một nhạc sĩ ông còn là một nha sĩ
(Xem: 16826)
Triển Lãm Tranh Du Tử Lê ở Hoa Thịnh Đốn
(Xem: 16016)
Triển lãm Tranh và đêm nhạc "Giữ Đời Cho Nhau" Du Tử Lê đã gặt hái sự thành công tại Seattl
(Xem: 24372)
Nhà báo Lê Văn là cựu Giám Đốc đài VOA phần Việt Ngữ
(Xem: 31810)
ngọn cây có những trời giông bão. ta có nghìn năm đợi một người
(Xem: 34843)
Cung Trầm Tưởng sinh ngày 28/2/1932 tại Hà Nội. Năm 15 tuổi ông bắt đầu làm thơ,