VƯƠNG NGỌC MINH - Thơ

03 Tháng Sáu 201612:00 SA(Xem: 5399)
VƯƠNG NGỌC MINH - Thơ


To be or not to be,

Khi ngắm các cô gái trẻ
mọi thứ đều mini- chẳng đặng đừng
tôi cứ phải ngăn
không thể để mồm mãi thét
gào
mãi nhịp giò
với tôi- ngắm các cô gái trẻ
đấy
chẳng khác một cách đối diện thực tế
tôi rất ghét người trốn chạy thực tại
có thời gian- cốt trốn chạy
thực tế
mọi ý nghĩ tôi để thơ ngốn hết
lần hồi chả còn sức đâu trốn chạy
tôi phát giác ra rằng khi
ta ngắm các cô gái trẻ- đấy
cái cách đối diện thực tại (cực sát sườn!)
các cô bước đi
mỗi cô mỗi vẻ
khi ngắm từ phía sau
tôi liên tưởng nơi chốn căn phòng rộng thể hiện
sẽ mang lại khá nhiều hiệu quả cho việc trốn
tìm
cút bắt- tôi luôn hòa nhập vào
được qui tắc của các cô
lúc cười
nói- ăn uống
cũng như- lắm lúc
đối diện thực tại
bắt gặp giữa đường cái
đàn ông thì họ đi khẽ khàng/ đàn bà đi nườm nượp
bọn trẻ đi léng phéng
hồng hài nhi
tôi không còn bực mình- do khoảng trống trong họ
cực bao la
ưa thích lấy chuyện tự xỉ vả làm điều (what news!)
sau hàng tỉ lần đối diện thực tại
tôi hết còn đi trong bóng tối
- nhất là
theo sau bất kì ai (vào các viện bảo tàng
phòng triển lãm!)
đối diện xong một thực tế (đồ họa!) tôi liền bổ đôi
tiếng thét gào làm bốn
chia chác ra bốn cách
hòng sau đấy ngắm các cô gái trẻ
nói thực nghen- các cô còn biết
trong thơ
mọi thứ đều được phép
có thể đặt chữ lên hai núm vú (quang viên hai họ để lên
lại là chuyện áp đặt nhiễu nhương!) và đọc to “ôi
mảng trời màu ngà
cá chết!”
..

CUỘC ĐỜI- Tôi Luôn Sống Cùng

- Đến Tận Cùng!
gạt hết các chữ
thấy ông phật
tự bao giờ
đã ngồi ngay giữa đỉnh đầu
thực
không phải ai cũng có
- như vậy
trời đất ngày sáng láng
ngày thâm u
thường tình
tôi ở thành thị- di chuyển bằng buýt
nhiều khi đang trên downtown
cứ ngỡ giữa north beach
giờ giấc- thì thực tình
mỗi bận hỏi
ra
mới biết tôi đã chết rồi
và chỉ vừa mới sống lại
bước trong lòng thành phố- luôn luôn
tôi thấy chẳng khác đi trong bụng
các chuyến xe buýt
trên đời
quả thực vậy- kẻ đứng
.. kẻ ngồi
trong một không gian
tưởng tượng ai cũng vừa can qua cuộc tranh sống
tôi mửa- nồng
tuyền mùi người
mồ hôi- cứ như nước
chảy
lênh láng khắp không khí
mỗi ngày cố gạn đục
con đường nơi tâm khảm
hễ tới khúc quành bất giác xòe
hệt bàn tay
năm ngón- chỉa năm hướng đường- khác
mỗi đường độ dài
ngắn
khó phân định- lạ một điều
các đường chỉ
trên lòng bàn tay
giống hệt năm hướng đường- khác
từ năm ngón tay
chưa bao giờ tôi tìm
kiếm- gì
nơi ông phật (dù ông đang ngồi trên đầu!)
cho là ông đã thấy hết
mọi điều
do đó tôi thấy rằng từ bao lâu nay
cuộc đời- đã
đãi
cho (riêng tôi) khá hậu hỉ
nội việc được làm người
được sống trên đời này
quả
một phước đức lớn!
..
vương ngọc minh.

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
19 Tháng Hai 201112:00 SA(Xem: 23367)
Mỗi thời đại thờ cúng một vị thần. Thần sông Tô Lịch khi dâng nước mênh mông, khi hiền hòa tưới mát các đồng lúa, ở mãi với dân Giao châu. Cho đến khi Tiết độ sứ Cao Biền sang trấn thủ, bày trò trấn yểm, dìm chúng tôi xuống móng thành Đại La.
18 Tháng Hai 201112:00 SA(Xem: 21065)
có khi trăm năm không nghĩ tới trái tim mình/ bỗng phút cuối thương từng nhịp đậ
16 Tháng Hai 201112:00 SA(Xem: 22141)
Tôi trở về ngôi nhà của gia đình sau hơn hai mươi năm xa cách. Ngôi nhà chừng như không thay đổi mấy ở mặt tiền. Vẫn ba gian tường quét vôi trắng, điểm một vài khung cửa khép hờ, một chái bếp ở hiên sau và mảnh sân con vuông vức nơi lối ra vào
15 Tháng Hai 201112:00 SA(Xem: 24428)
Hoàng yến, hoàng yến đã từ biệt/ Tiếng hát ngân mãi một nốt trầm
14 Tháng Hai 201112:00 SA(Xem: 27990)
Chúng tôi ngồi cùng nhau/ gọi mình là thế hệ
13 Tháng Hai 201112:00 SA(Xem: 22729)
Chuyến gió kia ghé tự bao giờ/ Mà cái lạnh nhẩn nha với phố
11 Tháng Hai 201112:00 SA(Xem: 24137)
Cố nhiên, ta đã trở về/ Bái lạy Bông Vàng và nghe sương ta
10 Tháng Hai 201112:00 SA(Xem: 23602)
Thức giấc với bình minh hoa hồng/ tiếng sóng biển báo tin anh đến
09 Tháng Hai 201112:00 SA(Xem: 21549)
Ngày bốn chị em tôi đến phi trường Houston, Texas, anh Bằng ra đón chúng tôi. Tôi đã ngỡ ngàng khi trông thấy anh. Người anh cả của tôi đã mất dáng vẻ của một cậu công tử được bố mẹ nuông chiều, tóc anh để dài hơn trước nhiều, gương mặt gầy guộc hẳn đi, ánh mắt hòa nhã, không còn một chút khó khăn và bướng bỉnh của ngày xưa. Anh tiến về chúng tôi, tươi cười gọi tên
08 Tháng Hai 201112:00 SA(Xem: 22095)
Hừ, thời nào, ở đâu mà chẳng có một chàng trai?! Chuyện cổ tích nên bắt đầu từ một thiên thần hay một mụ phù thủy chứ! Nhưng thôi, sẽ không có ai tranh biện gì về nội dung những chuyện cổ tích đâu, thế nên ta, cứ bắt chước nhiều chuyện cổ tích trước, cứ thong dong khởi chuyện từ một chàng trai.
Du Tử Lê Thơ Toàn Tập/ Trọn bộ 4 tập, trên 2000 trang
Cơ sở HT Productions cùng với công ty Amazon đã ấn hành Tuyển tập tùy bút “Chỉ nhớ người thôi, đủ hết đời” của nhà thơ Du Tử Lê.
Trường hợp muốn có chữ ký tác giả để lưu niệm, ở Việt Nam, xin liên lạc với Cô Sóc, tel.: 090-360-4722. Ngoài Việt Nam, xin liên lạc với Ms. Phan Hạnh Tuyền, Email:phanhanhtuyen@gmail.com
Ở lần tái bản này, ngoài phần hiệu đính, cơ sở HT Productions còn có phần hình ảnh trên dưới 50 tác giả được đề cập trong sách.
TÁC GIẢ
(Xem: 17058)
Ông là một nhà văn nổi tiếng của miền Nam.
(Xem: 12266)
Từ hồi nào giờ, giới sinh hoạt văn học, nghệ thuật thường tập trung tại thủ đô hay những thành phố lớn. Chọn lựa mặc nhiên này, cũng được ghi nhận tại Saigòn, thời điểm từ 1954 tới 1975.
(Xem: 18996)
Với cá nhân tôi, tác giả tập truyện “Thần Tháp Rùa, nhà văn Vũ Khắc Khoan là một trong những nhà văn lớn của 20 năm văn học miền Nam;
(Xem: 9179)
Để khuây khỏa nỗi buồn của cảnh đời tỵ nạn, nhạc sĩ Đan Thọ đã học cách hòa âm nhạc bằng máy computer.
(Xem: 8350)
Mới đây, có người hỏi tôi, nếu không có “mắt xanh” Mai Thảo, liệu hôm nay chúng ta có Dương Nghiễm Mậu?
(Xem: 611)
Nói một cách dễ hiểu hơn, thơ ông phù hợp với kích cỡ tôi, kích cỡ tâm hồn tôi, phù hợp với khả năng lãnh nhận, thu vào của tôi, và trong con mắt thẩm mỹ tôi,
(Xem: 985)
Chúng tôi quen anh vào cuối năm 1972.
(Xem: 1173)
Anh chưa đến hay anh không đến?!
(Xem: 22470)
Giờ đây tất cả mọi danh xưng: Nhà văn. Thi sĩ. Đại thi hào. Thi bá…với con, với mẹ, với gia đình nhỏ của mình đều vô nghĩa. 3 chữ DU-TỬ-LÊ chả có mảy may giá trị, nếu nó không đứng sau cụm từ “Người đã thoát bệnh ung thư”.
(Xem: 14007)
Nấu cơm là công việc duy nhất trong ngày có liên quan đến cộng đồng gia đình, mà, gần đây Bố đã được miễn, vì cả nhà cứ bị ăn cơm sống hoài.
(Xem: 19185)
Tình Sầu Du Tử Lê - Thơ: Du Tử Lê - Nhạc: Phạm Duy - Tiếng hát: Thái Thanh
(Xem: 7902)
Nhưng, khi em về nhà ngày hôm nay, thì bố của em, đã không còn.
(Xem: 8818)
Thơ Du Tử Lê, nhạc: Trần Duy Đức
(Xem: 8502)
Thời gian vừa qua, nhà thơ Du Tử Lê có nhận trả lời phỏng vấn hai đài truyền hình ở miền nam Cali là SET/TV và V-Star-TV.
(Xem: 11069)
Triển lãm tranh của Du Tử Lê, được tổ chức tại tư gia của ông bà Nhạc Sĩ Đăng Khánh-Phương Hoa
(Xem: 30720)
Tôi gọi thơ Du Tử Lê là thơ áo vàng, thơ vô địch, thơ về đầu.
(Xem: 20818)
12-18-2009 Nhà thơ Du Tử Lê phỏng vấn nhạc sĩ Thân Trọng Uyên Phươn
(Xem: 25516)
Khi gối đầu lên ngực em - Thơ Du Tử Lê - Nhac: Tịnh Hiếu, Khoa Nguyễn - Tiếng hát: Đồng Thảo
(Xem: 22914)
Người về như bụi - Thơ: Du Tử Lê - Nhạc: Hoàng Quốc Bảo - Tiếng hát: Kim Tước
(Xem: 21736)
Hỏi chúa đi rồi em sẽ hay - Thơ: Du Tử Lê - Nhạc: Hoàng Thanh Tâm - Tiếng hát: Tuấn Anh
(Xem: 19793)
Khái Quát Văn Học Ba Miền - Du Tử Lê, Nguyễn Mạnh Trinh, Thái Tú Hạp
(Xem: 18059)
2013-03-30 Triển lãm tranh Du Tử Lê - Falls Church - Virginia
(Xem: 19259)
Nhạc sĩ Đăng Khánh cư ngụ tại Houston Texas, ngoài là một nhạc sĩ ông còn là một nha sĩ
(Xem: 16925)
Triển Lãm Tranh Du Tử Lê ở Hoa Thịnh Đốn
(Xem: 16117)
Triển lãm Tranh và đêm nhạc "Giữ Đời Cho Nhau" Du Tử Lê đã gặt hái sự thành công tại Seattl
(Xem: 24510)
Nhà báo Lê Văn là cựu Giám Đốc đài VOA phần Việt Ngữ
(Xem: 31960)
ngọn cây có những trời giông bão. ta có nghìn năm đợi một người
(Xem: 34937)
Cung Trầm Tưởng sinh ngày 28/2/1932 tại Hà Nội. Năm 15 tuổi ông bắt đầu làm thơ,