Chú ngồi đó, giọng đều đều, miên man không dứt. Tôi ngồi bưng lấy tai nhìn ra ngoài, thỉnh thoảng lại phải ậm ừ, gà gật cho đúng nhịp ngắt của chú. "Đúng không?", "Theo cháu thì sao?"... Chú ngắt và nói tiếp, không cần ai đáp. Bây giờ hình như chú đang nói về đám con gái trường ngân hàng, mùa hè vẫn kéo đến chật nhà để ăn sữa chua, nay thì biến sạch. Mùa đông. Chú than vẵn, mùa đông không bán được cũng chẳng sao, nhưng buồn mới là ê chề. Hôm qua tôi phải nghe chú kể suốt buổi, cả khi lên giường vào lúc nửa đêm, về chuyện tình duyên. Mỗi cuộc tình sâu sắc của chú đều bị cắt đột ngột do chú chán nản người ta...(Click vào nhan đề để xem thêm)
Tôi xoay xoay cốc cà phê nóng hổi trong tay, hớp lấy một ngụm nhỏ. Mc Cafe luễnh loãng, vị hơi chua và vô cùng...nhạt[hẳn nhiên rồi]. Tôi nhìn quanh quất khắp cửa hiệu Mc Donald, thức uống được chuộng nhất là cà phê: nóng, hoặc đá, latte, mocha. Và tất nhiên, những góc xôn xao náo nhiệt nhất là bàn cà phê của cánh đàn ông người Việt: người khua tay phụ họa lời nói, kẻ trầm ngâm gật gù.
Hắn đẩy rèm cửa. Trời chưa sáng hẳn nhưng trắng lóa một màn tuyết. Có cơn bão nào đó sửa soạn đổ vào thành phố lúc hắn trở về nhà chiều qua. Hắn đã ngồi trông tuyết mà uống rượu đến quá khuya. Hình như hắn ngủ lơ mơ được đôi tiếng gì đó. Vậy mà giờ này tuyết vẫn còn rơi. Chắc những ngọn hải đăng đã tắt và bầy hải âu đã thức giấc. Em ơi, ngày mới!
Trường hợp muốn có chữ ký tác giả để lưu niệm, ở Việt Nam, xin liên lạc với Cô Sóc, tel.: 090-360-4722. Ngoài Việt Nam, xin liên lạc với Ms. Phan Hạnh Tuyền, Email:phanhanhtuyen@gmail.com
Từ hồi nào giờ, giới sinh hoạt văn học, nghệ thuật thường tập trung tại thủ đô hay những thành phố lớn. Chọn lựa mặc nhiên này, cũng được ghi nhận tại Saigòn, thời điểm từ 1954 tới 1975.
Nói một cách dễ hiểu hơn, thơ ông phù hợp với kích cỡ tôi, kích cỡ tâm hồn tôi, phù hợp với khả năng lãnh nhận, thu vào của tôi, và trong con mắt thẩm mỹ tôi,
Giờ đây tất cả mọi danh xưng: Nhà văn. Thi sĩ. Đại thi hào. Thi bá…với con, với mẹ, với gia đình nhỏ của mình đều vô nghĩa. 3 chữ DU-TỬ-LÊ chả có mảy may giá trị, nếu nó không đứng sau cụm từ “Người đã thoát bệnh ung thư”.
Chúng tôi sử dụng cookie để cung cấp cho bạn trải nghiệm tốt nhất trên trang web của chúng tôi. Nếu tiếp tục, chúng tôi cho rằng bạn đã chấp thuận cookie cho mục đích này.