phố cũ, trên khoảnh cỏ tai biến
không thể hiểu được hết mặc khải trong sách khải huyền
tôi thu gọn ý nghĩ trên khoảnh cỏ tai biến
và đốt chúng nham thạch
cụm hoa mùa thu cố hò hẹn cùng phố phường bên chiếc gối ố màu
chưa biết chiếu chăn chỉ là nỗi co cụm
nguội lạnh
đã làm ố nhàu ý nghĩa của tiên tri
những tai ương vụng về trên ngõ mòn hành hương
chẳng phải là lá bài may rủi quyết đoán về một cơ duyên
thu gọn đời mình trên khoảnh cỏ khuất nơi trăng đến sớm hơn ngày và nán lại lâu hơn đêm
tôi cố định hình điểm hẹn phía trước nơi hai con đường vô tình cắt xén lên nhau bằng lý lẽ riêng của sinh tồn
ngọn đèn đường không còn đặt niềm tin vào cuộc hẹn hò của một bùng binh đầy nhánh rẽ
khi chỉ chứng kiến những cú đâm sầm vào nhau vỡ toang từng mảnh vụn hạnh phúc
chúng ta không thể phác thảo được cấu trúc của cỏ rối đã thành cụm
tôi biết em đang cõng phố phường về dựng kề bên gối
nhưng phố phường chỉ còn mỗi con đường hướng đến khu rừng lăng tẩm
phố cũ bây giờ
chỉ còn lại
cái mặt tiền diêm dúa phải gió
như một bộ âu phục lịch thiệp lỗi thời
ở một đám tang rỗi hơi
như một lời phúng điếu sáo ngữ
nơi các ngã tư đô thị mới
sau khi nhặt nhạnh các thứ gom vào bao tải họ đã di tản vào rừng hoang
nơi họ căng lên bao tải làm mái hiên tạm trú
có những đêm mưa gió trở trời
họ nhìn thấy mặt trong bao tải
phố cũ
nhòe nhoẹt rêu phong
cũng thế
sau khi nhặt nhạnh các thứ thồn vào bao nhựa tôi đã làm phao lội qua sông
bờ bên kia nơi tôi đã căng lên bao nhựa để che mưa nắng
có những đêm mưa gió trở trời
tôi nhìn thấy mặt trong bao nhựa
quê nhà
nhòe nhoẹt phế tích
những miểu hoang vất vưởng bên quốc lộ nam bắc
những con cá hồi trống hốc nội tạng nằm phơi khô trên những hộ chiếu láng giềng
khi tôi nơi đây
không khác gì một khoảnh cỏ tai biến mạch máu não
mọc quẩn
quanh con phố cũ.
HHiếu