NGUYỄN NHÃ TIÊN - Thơ

28 Tháng Mười 20166:11 SA(Xem: 5635)
NGUYỄN NHÃ TIÊN - Thơ

                  

         Nhà em bên kia sông

          

           Nhà em bên kia sông,suốt đời nhà em

                                              bên kia sông

           nơi hạt cát cũng biết phúng dụ mình

                                              làm mây trắng

           nơi tôi ngụp lặn ngàn ngày mưa nắng

           chân mãi lênh đênh qua những cầu vồng

 

           Bỏ quên mùa thu và cỏ úa trên đồi

           tôi đuổi bắt bơ vơ nghe bốn bề gió giục

           tưởng cầm chặt tay em

           chút guộc gầy hạnh phúc

           nhen nhúm ánh chiều căn nhà gió bên sông

 

           Người muôn năm là chuyện hư không

           người khoảnh khắc cũng hư không nốt

           lẽ nào tình yêu trò chơi lửa đốt

           một ít tro than nguội lạnh để bến bờ

 

           cọng khói hoàng hôn huyễn hoặc vẽ lên trời

           có sông Ngân nào đâu cặp bờ con mắt

           con sông chia xa chảy hoài mặt đất

           bồi phía bên này lại lở phía bên kia

           Nhà em bên kia sông, nơi những đám mây

                                                           chia lìa

           trăng rót hàng hiên vá từng dang dở

           chợt trên tay phiến vàng trăng vỡ

           tiếng đêm rơi gọi cát trở mình.
                                                   

 

                                                              

          

            Hát với hoàng hôn

 

            Mơ một lần hương sắc

            bỗng ngàn ngàn ngày cỏ non

            sương gieo như gội tóc

            nuôi cỏ biếc linh hồn

            ban mai đầy mật ngọt

            em bày tiệc xuân sang

 

            Yêu mãi một tình yêu

            hát mãi một khúc hát

            sông trôi từ lồng ngực

            bát ngát trời thanh âm

            bên cỏ hoa hạnh phúc

            định mệnh rất âm thầm

            giấc mơ xanh mặt đất

            tưởng gì ngày phù vân

 

            Chôn chặt một sinh thể

            tạc tượng cuộc vuông tròn

            lòng ta dầu sông cạn

            còn có em đá mòn

            đầu nguồn quầng ráng đỏ

            tự đốt cháy hoàng hôn

 

            Trên đỉnh cao im lặng

            có vạn lời hồi âm

            mây lam trong trời vắng

            bay như những linh hồn

            em ơi, loài hương sắc

            đang cùng ta trăm năm !

                                          

 

           

 

            Với sông Bồ

                                     Tặng Ngô Cang

         

             Nước sông Bồ ngày ngày chảy qua ngõ nhà anh

             không có sông Bồ câu thơ anh sẽ khác

             không có những đêm em ngồi giặt áo

             có thể con sông đã lấp, không chừng

 

             Ly rượu sáng nay đích thị nước sông Bồ

             bỗng dưng mơ hồ một nàng con gái

             và trăng thanh

             và gió mát

             chèo ghe qua nhà anh rơi vỡ tiếng cười

 

             Con cá móng mồi ơi cá dại

             con cá tham ăn tội chết đáng đời

             ta lội nước sông Bồ

             lội qua rồi lội lại

             mong được chết một lần cắn vỡ tiếng em rơi .

                                                                

 

 

              Dấu phù Vân

 

              Ẩn từng ngón tay thon

              hừng đông viên gạch đỏ

              giấc mơ tôi từ đó

              ngấn tích trên tay người

 

              Ngọn lửa reo tiếng cười

              tro lặn vào trí nhớ

              ngày đi tan vào gió

              làm sao tìm dấu chân

 

              Tôi làm đất hồng hoang

              chờ mùa xuân đến vỡ

              mong manh từng cọng cỏ

              hái bao lần cành sương

 

              Giờ hai tay hoàng hôn

              em gom chiều nắng úa

              chưa đốt mà tôi khói

              bay giữa trời mênh mông.

                                             

 

  

 

              Bạn cũ

         

              Người gieo mùa thu trong thành phố bỏ đi rồi

              bỏ hoang công viên

              bỏ hoang những con đường thông thốc

              chợt thấy lạ những mặt người

              lạ trời

              lạ đất

              còn mỗi ngọn heo may bạn cũ dẫn đường

 

              nhiều khi soi mặt vào gương bỗng gặp một nỗi buồn

              anh chẳng còn là anh

              môi mắt bỏ hoang đượm màu gỗ mục

              anh chẳng còn là con của mẹ, chẳng còn là anh của em

              anh thành kẻ khác

              sơn son rụng xuống rồi màu khác lại bôi lên

 

              Ngày đi qua, ngày thứ bao nhiêu

              tháng cũng thế và năm dài cũng thế

              gấp gáp những hình nhân chen chúc đua nhau

                                                        lên nguồn xuống bể

              ghế đá lỗi mùa thời thượng rêu xanh

 

              Buổi tối anh về buổi sáng anh đi

              con đường mòn không thể mòn hơn nữa

              chân trời cũ càng xa xăm ánh lửa

              ai thả khói lên trời di chúc một tình yêu.                                                          

 

             

Nguyễn Nhã Tiên

 

 

 

 

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
10 Tháng Năm 201012:00 SA(Xem: 22719)
Tình yêu rồi ngủ yên Say sưa yên giấc mề
09 Tháng Năm 201012:00 SA(Xem: 26952)
Thú vị là những câu thơ dung dị đó của Tôn Nữ Hỷ Khương được nhiều người thuộc lòng, buộc miệng nói ra… đến nỗi người viết thiệp cũng viết, in lịch cũng in, đục đá cũng đục… mà chẳng cần biết tác giả là ai.
08 Tháng Năm 201012:00 SA(Xem: 24968)
mẹ tôi dòng dõi nhà quê trầu cau từ thuở chưa về làm dâu
06 Tháng Năm 201012:00 SA(Xem: 23310)
Em ơi! Buồn làm chi Anh đưa em về sông Đuống Ngày xưa cát trắng phẳng lỳ
29 Tháng Tư 201012:00 SA(Xem: 24296)
Ngày đầu tiên trong chỗ làm mới của em như thế đấy. Ngày đầu hồi hộp mới đáng nói, mấy ngày sau thì cũng lại một ngày như mọi ngày thôi anh à. Không được thắc mắc nữa nhé. Em kể hết rồi đấy!
25 Tháng Tư 201012:00 SA(Xem: 24521)
Ta cũng muốn ngâm tràn câu tống biệt Đưa người đi tiếng sóng ở trong lòng
20 Tháng Tư 201012:00 SA(Xem: 24476)
Đỏ hơn con bé quàng khăn Em nhân với nắng thành trăng trắng ngà
19 Tháng Tư 201012:00 SA(Xem: 24066)
Nhưng điều tôi biết được, cho đến ngày hôm nay thì, Thi Ca và Nguyễn Thị Khánh Minh chính là một hôn phối lý tưởng. Mỗi phía đã tìm được nửa phần trái tim thất lạc của mình.
17 Tháng Tư 201012:00 SA(Xem: 24351)
Chiều Tân Định rưng rưng phượng đỏ. Đỏ gió mùa khô. Đỏ mắt mình.
17 Tháng Tư 201012:00 SA(Xem: 24768)
Rồi hôm nào anh đến chơi tất cả đều đã khác đám mây trên nóc nhà đã lớn chim sẻ trên mái ngói đã già
Du Tử Lê Thơ Toàn Tập/ Trọn bộ 4 tập, trên 2000 trang
Cơ sở HT Productions cùng với công ty Amazon đã ấn hành Tuyển tập tùy bút “Chỉ nhớ người thôi, đủ hết đời” của nhà thơ Du Tử Lê.
Trường hợp muốn có chữ ký tác giả để lưu niệm, ở Việt Nam, xin liên lạc với Cô Sóc, tel.: 090-360-4722. Ngoài Việt Nam, xin liên lạc với Ms. Phan Hạnh Tuyền, Email:phanhanhtuyen@gmail.com
Ở lần tái bản này, ngoài phần hiệu đính, cơ sở HT Productions còn có phần hình ảnh trên dưới 50 tác giả được đề cập trong sách.
TÁC GIẢ
(Xem: 17068)
Ông là một nhà văn nổi tiếng của miền Nam.
(Xem: 12276)
Từ hồi nào giờ, giới sinh hoạt văn học, nghệ thuật thường tập trung tại thủ đô hay những thành phố lớn. Chọn lựa mặc nhiên này, cũng được ghi nhận tại Saigòn, thời điểm từ 1954 tới 1975.
(Xem: 18998)
Với cá nhân tôi, tác giả tập truyện “Thần Tháp Rùa, nhà văn Vũ Khắc Khoan là một trong những nhà văn lớn của 20 năm văn học miền Nam;
(Xem: 9181)
Để khuây khỏa nỗi buồn của cảnh đời tỵ nạn, nhạc sĩ Đan Thọ đã học cách hòa âm nhạc bằng máy computer.
(Xem: 8360)
Mới đây, có người hỏi tôi, nếu không có “mắt xanh” Mai Thảo, liệu hôm nay chúng ta có Dương Nghiễm Mậu?
(Xem: 623)
Nói một cách dễ hiểu hơn, thơ ông phù hợp với kích cỡ tôi, kích cỡ tâm hồn tôi, phù hợp với khả năng lãnh nhận, thu vào của tôi, và trong con mắt thẩm mỹ tôi,
(Xem: 995)
Chúng tôi quen anh vào cuối năm 1972.
(Xem: 1186)
Anh chưa đến hay anh không đến?!
(Xem: 22480)
Giờ đây tất cả mọi danh xưng: Nhà văn. Thi sĩ. Đại thi hào. Thi bá…với con, với mẹ, với gia đình nhỏ của mình đều vô nghĩa. 3 chữ DU-TỬ-LÊ chả có mảy may giá trị, nếu nó không đứng sau cụm từ “Người đã thoát bệnh ung thư”.
(Xem: 14017)
Nấu cơm là công việc duy nhất trong ngày có liên quan đến cộng đồng gia đình, mà, gần đây Bố đã được miễn, vì cả nhà cứ bị ăn cơm sống hoài.
(Xem: 19188)
Tình Sầu Du Tử Lê - Thơ: Du Tử Lê - Nhạc: Phạm Duy - Tiếng hát: Thái Thanh
(Xem: 7905)
Nhưng, khi em về nhà ngày hôm nay, thì bố của em, đã không còn.
(Xem: 8823)
Thơ Du Tử Lê, nhạc: Trần Duy Đức
(Xem: 8504)
Thời gian vừa qua, nhà thơ Du Tử Lê có nhận trả lời phỏng vấn hai đài truyền hình ở miền nam Cali là SET/TV và V-Star-TV.
(Xem: 11072)
Triển lãm tranh của Du Tử Lê, được tổ chức tại tư gia của ông bà Nhạc Sĩ Đăng Khánh-Phương Hoa
(Xem: 30723)
Tôi gọi thơ Du Tử Lê là thơ áo vàng, thơ vô địch, thơ về đầu.
(Xem: 20821)
12-18-2009 Nhà thơ Du Tử Lê phỏng vấn nhạc sĩ Thân Trọng Uyên Phươn
(Xem: 25518)
Khi gối đầu lên ngực em - Thơ Du Tử Lê - Nhac: Tịnh Hiếu, Khoa Nguyễn - Tiếng hát: Đồng Thảo
(Xem: 22916)
Người về như bụi - Thơ: Du Tử Lê - Nhạc: Hoàng Quốc Bảo - Tiếng hát: Kim Tước
(Xem: 21739)
Hỏi chúa đi rồi em sẽ hay - Thơ: Du Tử Lê - Nhạc: Hoàng Thanh Tâm - Tiếng hát: Tuấn Anh
(Xem: 19797)
Khái Quát Văn Học Ba Miền - Du Tử Lê, Nguyễn Mạnh Trinh, Thái Tú Hạp
(Xem: 18060)
2013-03-30 Triển lãm tranh Du Tử Lê - Falls Church - Virginia
(Xem: 19261)
Nhạc sĩ Đăng Khánh cư ngụ tại Houston Texas, ngoài là một nhạc sĩ ông còn là một nha sĩ
(Xem: 16926)
Triển Lãm Tranh Du Tử Lê ở Hoa Thịnh Đốn
(Xem: 16118)
Triển lãm Tranh và đêm nhạc "Giữ Đời Cho Nhau" Du Tử Lê đã gặt hái sự thành công tại Seattl
(Xem: 24514)
Nhà báo Lê Văn là cựu Giám Đốc đài VOA phần Việt Ngữ
(Xem: 31963)
ngọn cây có những trời giông bão. ta có nghìn năm đợi một người
(Xem: 34938)
Cung Trầm Tưởng sinh ngày 28/2/1932 tại Hà Nội. Năm 15 tuổi ông bắt đầu làm thơ,