DÂNG TÌNH
Đêm động phòng em ôm anh thỏ thẻ
Em không biết gì nghệ thuật ái ân
Em xấu hổ rân ran toàn da thịt
Tưởng tượng khi cơ thể đón giao hoan
Không thể nào hình dung cảm giác
Anh hãy dìu em âu yếm dịu dàng
Em sẽ nương nhịp điệu nhặt khoan
Sẽ hoà nhập cùng anh vào tuyệt đỉnh
Em à... anh chẳng biết chi nghệ thuật
Chỉ nghe tim dồn dập thở hôn em
Nghe sung sướng dại khờ trí não
Máu đê mê rần chạy lịm châu thân
Khi môi hoá bé thơ tìm trăng ngực
Ưỡn căng vì bồng đảo chạm tay măn
Hít lấy hơi thở ra thơm tim cuồng nhiệt
Nếm giọt mồ hôi tươm hương thịt da nồng
Uống ngọt mật môi truyền dòng điện cực
Tình yêu gây mê... mình nên vợ nên chồng
Anh à... có tình yêu mới hoà nhập một
Mới chọn anh làm sức sống tựa nương
Khi đã quyết tặng trao đời con gái
Mơ tương lai hạnh phúc mãi cuối đời
Một tổ ấm vang tiếng cười con trẻ
Anh hãy dìu em bằng tin yêu tuyệt đối
Ngà ngọc em đang chồi mọng hiến dâng
Hãy cùng nhau luân vũ điệu hoang hồng
Thả hồn vào tiên cảnh cổng ái ân
Chan cảm giác vào yêu đương phối ngẫu
Động hoa đào em bừng hương tươm mật
Ướp tình chàng Từ Thức nhập thiên thai...
Tạ ơn em mười năm ta kết nghĩa
Cho anh hương ân ái tình mặn mà
Mối nợ duyên do ông tơ bà nguyệt
Dù tháo ra dù tình nghĩa chia xa
Tình tan vỡ không là tình đoạn tuyệt
Rời nhau không là tim chết vô tâm
Vẫn nâng niu khối tình mười năm đẹp
Nguyện cầu em được hạnh phúc như mơ
Những đêm mưa lòng u sầu trăn trở
Tình em dường nức nở tiếng mưa rơi
Nghe thương tâm cuộc đời xa xứ
Lặng lẽ ôm tình phơ phất về thăm...
Trời mùa thu thơ rụng vàng chất ngất
Tình phu thê đồng vọng điệu Nam Ai
Lá thu bay bay dường như nước mắt
Như mùa rơi lã chã khóc tàn phai
Đôi ta chỉ là nạn nhân đời xã hội
Tình luôn là tình đẹp mãi thiên thu...
(111116, và T. Thúy)
TÌNH YÊU MÌNH ÊN
Tình yêu đau xoắn con tim
Tình yêu nhận chịu lặng im nỗi buồn
Tình yêu tươm mật thơm hương
Tình yêu gió ấy giữ xuân trong lòng
Tình yêu ngã xuống thương vong
Tình yêu ly biệt thầm trông ai về
Tình yêu tươi nắng ngô nghê
Tình yêu bão cuốn ai về phương xa
Tình yêu rộn rã hoan ca
Tình yêu sáo trúc thổi ra não nùng
Tình yêu tay hoá cánh cung
Tình yêu bắn rụng vầng trăng đá vàng
Tình yêu từ đấy lang thang
Tình yêu xuống phố nhớ nàng ôm tay
Tình yêu buồn lắt buồn lay
Tình yêu cô độc hoang ngày say đêm
Tình yêu còn lại mình ên
Tình yêu lau trắng nhớ mình thúy xanh
Tình yêu trăn trở năm canh
Tình yêu thuốc lá khói xanh cuối trời...
(110516, và P.T. Thúy)
THƠ CỦA MỘT NỤ CƯỜI
Ông có giọng cười tỉ phú
Em có nụ cười đĩ phú
Ông coi bạc tiền như phấn thổ
Em ôm tiền về từ nhà thổ bán trôn
Mình gặp nhau như cơn gió bụi
Em má hồng bạc phận truân chuyên
Ông thuở xưa giang hồ tứ chiến
Nay ông ngồi lên miếng đỉnh chung
Tiền ông vung như vãi gạo
Em phung phí đời như những cánh phượng rơi
Ông mê em bởi tiếng cười đĩ thõa
Nước điện ga em như lúa trổ đòng đòng
Con trâu già nào chẳng thích cỏ non
Ánh mắt ông sáng bừng khốn nạn
Bàn tay ông như con vượn leo cây
Chuyền lên vọc đào, chuyền xuống mò khe
Cười rú vang kiểu thú tính thỏa lòng
Và em biết con mồi đang say máu
Bông quỳnh em mở cánh ngạt ngào
Thế là bão bùng mây mưa nguyệt thực
Cánh phượng rơi lã chã máu đào
Cây quế thằng mường đu đưa oằn oại
Bông đòng đòng ngậm sữa trâu ăn
Bé Út ơi mai chị đủ tiền
Em nhập viện không còn lo lắng nữa
Đêm nay vẫn lụt cao ngập nước
Chị như xuồng ba lá giữa mênh mông
Như trăng rằm chìm trong bão táp
Như bụi mắc cỡ nằm xếp lá co ro
Chị màng chi thân mình dĩ lỡ
Lời mẹ trối trăn... chị phải quật cường
Cảm ơn ông, cảm ơn tiền phấn thổ
Cảm ơn trời cho thân gái xinh tươi
Cảm ơn anh mỗi ngày nhìn em ái ngại
Mối tình câm em nuốt lệ mỉm cười
(102916, thơ của cô gái kể chuyện)
NƯỚC MẮT QUÊ HƯƠNG
Tao về thăm lại tụi bây
Bạn xưa còn đó nhưng thay đổi lòng
Rượu xưa ngập chợ tràn đồng
Tình nay lạnh lẽo đến không nụ cười
Giếng sâu con ếch vẫn ngồi
Dưới hang con dế gáy đời trong đêm
Tao mời ra quán bình dân
Gọi hai xị đế đủ sần sần thôi
Vịt lộn khô mực làm mồi
Thế là thế thái đánh rơi nhân tình
Mặt mày khinh khỉnh kênh kênh
Nhìn tao bằng mắt ngó tên ăn mày
Nhiêu đủ quất cần câu say
Nhậu vui quá xá với bầy cố tri
Tụi bây lần lượt bỏ đi
Đứa thì vợ gọi, thằng thì con kêu
Tao cười chai đế đăm chiêu
"Quê hương nước mắt" ai kêu là mầy!
Thôi thì tao với mầy đây
Nhậu coi nước mắt là mầy hay tao?
Ba mươi bảy năm lao đao
Xứ người tuy có nghèo giàu phân minh
Ít đau những nỗi bạc tình
Đặt chân về chốn xứ mình lại đau!
Thời gian tuổi tóc thay màu
Thời gian cũng vội nhạt câu nhân tình
Một đêm ngồi ngắm hoa quỳnh
Nở tàn chốc lát đoạn tình chia tay
Bên đời độc ẩm hồn say
Lắng nghe tiếng dế khóc ngoài sương đêm.
(110916)
EM GÁI BẠC LIÊU
Có cô em gái xinh như mộng
Ở xứ Bạc Liêu ngọt nhãn lồng
"Chú-Húut" nổi danh nhãn hột nhỏ
Cơm dầy vỏ trốc dòn thơm ngon
Xa quê lâu lắm, về thăm ruộng
Gặp tuổi mọng xuân, chạnh cõi lòng
Kẻ sống xa quê buồn hồi tưởng
Đời thanh xuân lạc chợ trôi sông
Hỏi em, vuông tôm nuôi mấy tháng
Đêm ngủ canh có sợ ma hoang?
Em cười như lúa thơm gió sớm
Mặt ửng hồng sông nước rạng đông
Mắt hạt nhãn long lanh chan nắng
Em đáp, đề phòng lũ đàn ông
Ôm cây dầm ngừa tên phóng đãng...
Nghe ngậm ngùi thương cảnh nghèo đơn
Tôi hỏi về tương lai mơ mộng
Em buồn nhìn bông bụp ngoài mương
Tương lai chỉ là vui tưởng tượng
Ngày một ngày qua... rồi lấy chồng
Thế là tan cả giấc mơ xuân
Phó cho duyên nợ với phu quân
Sống theo nề nếp và... an phận
Giữ cho bền vững một tấm chồng...
Buổi chiều sụp tối tôi đến biển
Trước tượng Quan Âm Phật linh thiêng
Nghẹt khách phương xa đến lạy viếng
Thương em tôi khấn lực vô biên
Phù hộ đời em xanh như biển
Sức sống dâng tràn như sóng lên
Quê cũ về thăm bao quyến luyến
Tình người cám cảnh sầu vô biên...
(110916, tặng em Trâm Trần, Vĩnh Trạch)
TÌNH A-LÔ!!
(Giống như "thức ăn a-lô!")
Phải gọi phone order mang tình đến
Tôi "A lô em", đêm hoang vắng vô cùng
Sóng biển báo "em khoá tim biệt tích
Xin vui lòng để lời nhắn trên mây..."
Thân thể rừng thu bắt đầu cảm lạnh
Lá đêm vàng-sốt-rét đẫm mồ hôi
Lệ mùa thu hay mùa thơ lâm bệnh?
Tôi a lô em - hồn emergency
Khi con gái khoá khoảng đời cửa mở
Cổng thiên đàng treo bảng CLOSED
Tôi ngơ ngác giữa cõi đời sụp đổ
Ngắm tàn hoang cổ tích Heart Castle
Tưởng tuổi già không còn tương tư dại
Bỗng thấy tim đẫm máu lá thu phong
Trái tim giống trái hồng mềm chín ngậy
Nàng nhẫn nha từng trái được tặng dâng
(Tình-A-Lô rõ là tình hàm thụ
Tình FB chấp nhận ảo phù du)
Nhưng mắt môi em buồn thê thiết
Thu hồn tôi như cảnh lúc giao thừa
Ẩn chứa sầu đông - tiềm tàng xuân thắm
(Tâm trạng không lời mật khải mật ngôn)
Như ánh mắt của nữ thần đầu rắn
Ai nhìn vào sẽ hoá đá thịt xương
Và em là giọt mưa - tôi là tượng đá
(Như lời thơ nhạc Nguyễn Tất Nhiên)
Có hạt mưa em rơi vào mắt nhớ
Có còn hơn không - tôi hạnh phúc bơ vơ
(102216, một chiều thu sụp tối)
CHÀO VÀ CHỜ
Chào tàn một ngày trôi
Chào nhạn bay cuối trời
Chào mặt trời chìm vội
Chào trăng hiện nhoẻn cười.
Bên này Hoàng hạc lâu
Rượu ly bôi thơm sầu
Bên kia Hồng lâu mộng
Rượu giao bôi động phòng.
Ra khỏi rời khỏi ai
Ra khỏi lòng người say
Rời khỏi tim người ấy
Ra khỏi thân biệt đày.
Hình vuông của một ngày
Hình tròn của một cõi
Chào tôi nằm ở trong
Chào tôi bước ra ngoài.
Chờ tôi biển reo đón
Chào tôi mảnh trăng non
Chờ tôi đèn ngoài đợi
Chào tôi cửa đón người.
Đêm say hồn đi hoang
Tỉnh dậy ngắm trời rạng
Thủy triều về ngập lòng
Sao lòng như bãi cạn.
(060916, đêm say và biển xanh)
TÌNH YÊU NGẤT NGƯỞNG
Tình yêu như trinh tiết
Chọn một lần hoá thân
Và em như trăng biếc
Mảnh ngọc ngà hiến dâng
Tình yêu rơi bên đời
Như phượng gieo cánh đỏ
Anh nhặt lên ngậm ngùi
Lòng người đi kẻ ở
Tình yêu như phố xưa
Xôn xao từng kỷ niệm
Tình yêu như đêm mưa
Thay nghẹn ngào lên tiếng
Tình yêu như xuân về
Đời xây xước tung hê
Như tuyết đầu đông về
Bay dịu dàng trắng lệ
Tình yêu em liêu trai
Bày anh vào ảo mộng
Nhất dạ đế vương say
Nhớ nhau còn ngất ngưởng
(1106 sau một tháng đêm hoang tàn)
ĐI
Tôi đi vào chốn không tình
Để đừng chạm mặt những hình bóng xưa
Tôi đi vào những cơn mưa
Để người không thấy lệ vừa bật rơi
Tôi đi ra biển mồ côi
Nhìn đời ngọn sóng muôn đời vươn lên
Đứng trên đỉnh núi chênh vênh
Ngùi thương một cõi mắt nhìn nhỏ nhoi
Tôi đi vào tâm hồn tôi
Gặp sầu một kiếp sống đời lộn nơi
Rồi đi ra khỏi tim tôi
Thấy đời lộn kiếp mỉm cười... rất duyên
(Hoạ và gửi nàng thơ Như Ngọc, 22-9-16 đầu thu)