phải rằng người thử người thương
hay là người thử trăm đường rồi chê (ca dao.)
và- đời sống- trên hết thảy
cũng thế thôi
rồi thỉnh thoảng nên đi xem một cuốn phim ca
vũ/ tình cảm quá tải của ấn độ
để còn biết mình đã phạm sai lầm
hiện thời
mọi điều nghĩ (có nhân đức!) tôi chí cốt- nghĩ
bằng cách nào đấy
(dù sự thật phủ phàng/ ráng tồn tại
ngay cả khi nắm trong tay
chả gì mới!)
xoay- trở (với người già
cả
bằng vào sự giản dị/ nguyện tiếp xúc
yên ủi họ
tuyền chuyện mang tính cận nhân tình!)
hòng băng ngang mê lộ/ cuộc đời
cách suông sẻ
tôi hòa vào giọng người bình thường
không tiếng tăm- dù số phận
về sau
sự trống rỗng va vào
thế nào chăng nữa/ vẫn tin
lắm lúc lại hóa cơ may(hóa bướm!)
đui/ câm/ điếc
thì không phải nhọc lòng với chuyện đứng
(dưới giáo!) ở tư thế xông trận
luôn phơi mình
đời/ bây giờ còn về đâu
ra sao? tôi đã hẳn như cây bài ngửa mặt
mọi điều phía trước (nơi cuộc người!)
nhất là
từ chính thể việt nam
- do
hết thảy đều được (tuyên giáo!) thổi phồng lên
ở đó chưa hề có ân huệ sẵn
dành cho các kiếp hẫm hiu (trong khi
những thú cưng/ thả- dỗ ăn quá nhiều!)
nên
chẳng còn chi khắc cốt
cuối cùng (sự linh cảm
chỉ hiệu quả ở loài làm thơ!) có lẽ
nào- đứng đợi tôi dưới hiên nhà
chiều
chiều (chẳng ân huệ nào!)
..
vương ngọc minh