PHAN NAM
Khu vườn của tôi.
tôi bắt đầu nghĩ về khu vườn của tôi
một khu vườn có đầy đủ hương thơm bóng mát
ngày ngày tôi gieo hạt giống cuộc đời
bằng cách chôn sâu tham sân si ai oán
tôi xây dựng khu vườn qua hàng rào niềm tin
cóp nhặt hạnh phúc nhỏ nhoi từ vạt nắng, giọt mưa
không khí là sự sống
đất cát là niềm vui
và trên vòm cây những chú chim vô tư ca hát
và trên bầu trời những đám mây nhởn nhơ mỉm cười
chúng thoải mái ăn no uống đầy
bỏ mặc tất cả sự sợ hãi đứt gãy
tôi thầm nghĩ: khi bạn trồng một cái cây
những đóa hoa sẽ nảy nở trong lòng bạn rất an nhiên...
Đà Nẵng, 24.04.2017
ÁNH NGUYỆT
Lục Bát Tình
Đêm về em có cô đơn
Mưa giăng khắp phố buồn hơn, lòng Kiều
À ơi! Khoan nhặt, tịch liêu
Em khăn gói xếp, muôn chiều quan san
Thương ai, bóng trễ qua đàng
Chờ đôi mắt khóc hỡi chàng về đâu?
Ơi người! lăn lóc dãi dầu
Quên câu quan họ, qua cầu áo bay
Ơi ! tình ! Tình khảm hương say
Mà người quên cả những ngày tơ vương
Đêm nay mưa gió phủ đường
Trùng dương ngăn cách hai phương trời sầu
Đố ai quên được tình đầu
Cho hoa rụng xuống nghìn sâu, phủ phàng
Đố ai ghét những tiếng đàn
Đêm khuya trăng vỡ, sang ngang chuyến đò
Thơ ai trăm mối tơ vò
Sầu kia chưa rụng buồn vây một trời
Trăm năm tàn cuộc hoa rơi
Chia ai nỗi nhớ chia đời khổ đau
Đêm về đôi mắt hút sâu
Mộng tan tành mộng, sầu giăng mưa ngàn
Lời ru (Ai phụ tình chàng)
Biết đâu đá vỡ vàng phai, lỡ làng
Thì xin đừng oán đừng than
Kiếp sau gặp lại xề xang... ơi tình...
28/4/2017
LÊ THỊ NGỌC NỮ
Về quê ngoại.
Về quê ngoại Trà Vinh con nhé
Để lặng nghe nước ghé sông quê
Con thuyền lướt sóng đi về
Long Bình nắng sớm đẹp mê bến chờ
Cầu Tiệm Tương ngày thơ của mẹ
Giờ khang trang gió nhẹ đường cao
Phường Tư vẫn thấy yêu sao
Nhớ bàn chân nhỏ khi nao đến trường
Đường Hàng Me mẹ thường qua đấy
Ngày lại ngày biết mấy yêu thương
Bây giờ kỷ niệm còn vương
Hoa me trong gió ngập đường khi xưa
Kể sao hết cho vừa nhung nhớ
Dòng sông này một thuở ngây thơ
Điệp vàng hoa rụng ngẩn ngơ
Trên tay MỰC TÍM mộng mơ học trò
Nay lại thấy con đò ngày trước
Tiếng quê hương như nước lớn đầy
Mẹ đưa con trở về đây
Trà Vinh quê ngoại nơi này yêu thương!
Quê tôi.
Trà Vinh một sớm thanh bình
Tiếng gà níu ánh bình minh trên đồng
Ngọn gió thoảng nhẹ bên sông
Đưa phù sa đậm hương lồng cỏ hoa
Gánh hàng phất phới bà ba
Say cô thôn nữ ngọc ngà duyên quê
Cầu Ô Lắc đón chân về
Tuổi thơ đọng lại bên đê đầu cầu
Ngày xưa ơi, lạc về đâu?
Theo ta trở lại: đất nâu nước phèn
Ơi Bờ Lớn, lối đi quen
Nước ròng nước lớn đan xen nhành Bần
Lặng nghe một thoáng bâng khuâng
Hoa Ô Rô nở trắng ngần sớm mai
Kìa trông bụi Lức gió lay
Bông hoa tím nhỏ nhớ hoài chốn đây
Bưng tô bún nước lèo đầy
Chỉ Trà Vinh có món này bạn ơi
Ta đi khắp chốn cùng nơi
Nhớ sao là nhớ một thời nhà quê
Mỗi khi đón bước ta về
Một tô bún nước lèo quê, thương hoài...
ĐẶNG XUÂN XUYẾN
Văn Thùy "dị nhân"
- Cảm tác khi đọc 2 tác giả: Nguyễn Khôi, Nguyễn Bàng viết về Văn Thùy "dị nhân" -
Cuống quýt với thơ
Lử đử cùng thơ
Say thơ như điếu đổ.
Cả đời
Đánh đổi
Được gì?
- Dăm ba bài thơ dán tem "thơ bụi'. (1)
Thiếu vợ
Thiếu con
Đâu phải Kép Tư Bền
Sao cứ bắt miệng cười tim héo.
Đời lắt léo
Phận eo sèo
Thây kệ thế gian úp mở.
Giả ngố
Mượn chữ bày trò
Vác thơ
Tưng tửng.
................
(1): Chữ dùng của nhà thơ Nguyễn Khôi *.
Ân Thi, đêm 22 tháng 04.2017
BÌNH ĐỊA MỘC
Chùm thơ 30.4 Bình Địa Mộc
Ai thắng ai?
Tôi biết chắc một điều
Anh sẽ tiến thẳng vào Sài Gòn
Bởi vì không có con đường nào khác
Tôi chạy ngược trở ra
Do quá trình nhầm lẫn giữa đường và ngõ
Giữa phố và làng
Anh quân phục đàng hoàng
Tay cờ tay súng đi về phía dinh Độc Lập
Tôi cởi áo tháo giày thậm chí quăng luôn cả súng
Chỉ giữ lại chiếc quần đùi
Khi hết khả năng phân biệt giữa công và tội
Giữa bạn và thù
Tôi biết anh sẽ chải lại mái đầu
Đứng trước gương soi để nhận ra mình là ai
Trong ngày ba mươi Tháng Tư lịch sử
Tôi chạy vào nhà dân xin tô cơm nguội
Chẳng cần biết mình là ai
Giữa sự sống và cái chết
Anh chuyển sang làm cán bộ
Lãnh đạo nhân dân xây dựng Chủ nghĩa Xã hội
Tôi làm tù binh tập trung cải tạo
Quay ngược lên rừng cuốc đất trồng khoai
Mãn hạn tù tôi được trả tự do
Người Mỹ cưu mang trở thành Việt kiều Cộng sản
Giữa đất nước cờ hoa
Bây giờ con anh con tôi
Sống chung trong một quốc gia tư bản
Học chung trường đại học nghiên cứu chung kẻ thù
Kết luận chiến tranh bắt đầu từ người đàn ông chưa vợ
Không xác định giữa đàn bà và con gái
Giữa sinh lí và sinh tồn
Tôi biết bốn mươi năm hai năm qua có nhiều chuyện để nói
Nhưng bốn mươi hai năm sau liệu có nói nên lời
Khi con anh con tôi thành chồng thành vợ
Sui gia ngồi đánh cờ tướng
Chưa biết ai thắng ai
Giữa ông ngoại và ông nội
Văn tế điện thoại
Điện thoại ơi mi mất thật rồi
Cớ sao lại bỏ ta đi lúc nầy
Lúc chân hẫng tay hờ mắt nhờ môi nhạt lối về cô thôn
Lúc đói cơm lẫn mì tơm bẻ vụn nhét vào mồm sợ rớt
Điện thoại ơi nhớ lúc trắng tay nằm đêm ao ước
Một giấc mơ tạm thời chẳng thèm gõ cửa
Nhận tháng lương đầu tiên ngồi đếm từng đồng lẻ
Mắt ngó lơ chẳng dám nhìn sợ mình nhầm lẫn
Đập nốt con heo gom tiền cho đủ
Để mua mi về ấp ủ ngày đêm
Hết sờ nút đỏ đến bấm nút đen
Hết chạm nút trên đến mò nút dưới
Vút ve màn hình hẳn còn trinh bạch
Gọi cho mẹ cho em cho những người chưa quen biết
Thế mà mi lại bỏ ta đi biền biệt không một lời từ giã
Không nói một câu dẫu thường ngày mi loắt choắt
Mi về đâu hởi con dế yêu dấu của ta
Nhà giàu họ sẽ xem mi như đồ rác rưỡi tanh hôi
Đã vất đi rồi không bao giờ nhặt lại
Gái đẹp sẽ xem mi như món đồ chơi tình dục
Sung sướng giã tạo
Giang hồ xài mi như con đĩ già nấp sau trụ điện
Ăn bánh xong trả tiền
Bây giờ đêm tối triền miên
Ta ẩn mình quạnh quẽ
Muốn nói một câu giữa bốn bề tĩnh lặng
Muốn nghe một tiếng giữa âm sắc ngổn ngang
Ôm gối lẻ xót xa phận đời đen bạc
Đau cái kiếp trầm luân lỡ thời mạc vận
Rồi đây quê nhà gió bật giông bung nắng nung đất nẽ
Mẹ đau anh lấy vợ em gái đến kỳ đóng tiền học phí
Ai gọi về cho ta đây hởi
Rồi người yêu theo chồng về xứ lạ
Ai nhắn tin cho ta đây hởi
Điện thoại ơi xin mi nghĩ lại
Có nên đành đoạn như thế không
Người bạn đời cùng ta nhịn đói lấy tiền mua cạc
Cùng ta dẫn xe máy đi bộ vì hết tiền đổ xăng
Cùng ta gom trắc ẩn cuộc đời gởi qua tin nhắn
Bây giờ một mình ta biết tỏ bày cùng ai
Ta biết làm sao khi mỗi chiều tắt nắng
Điện thoại ơi ta xin vĩnh biệt
Mi có nghe không hả?
Quảng Nam, 30.4.2017
BÌNH ĐỊA MỘC
Xin chân thành cảm ơn rất nhiều