* THIÊN HÀ
Tháng Năm Nhớ Hà Nội.
Tháng Năm Sài Gòn nhớ Hà Nội
Nhớ tận cùng nỗi nhớ nôn nao
Sớm Hồ Gươm tháp rùa mây nổi
Chiều Nhật Tân môi thắm nụ đào!
Đêm Láng Hạ đường trăng chấp chới
Em thì thầm mật đắm mê say
Như vị ngọt lũng tình cứu rỗi
Cho ngõ hồn ngào ngạt men cay!
Tháng Năm Sài Gòn nhớ Hà Nội
Rét đầu Đông còn lạnh hương đời
Nắng Hạ vàng ấm chưa đủ tới
Em đơn côi ngõ vắng lẻ loi?
Hà Nội mùa này mưa hay nắng
Nhớ xanh xao nỗi nhớ khôn cùng
Mắt biếc hồ tình xôn xao dậy sóng
Cho Sài Gòn nhớ nhớ thương thương!
Sài Gòn anh nhớ em Hà Nội
Phố Ngô Sĩ Liên một ngách tối nào
Chưa kịp hôn nụ tình bối rối
Coi như đời còn vẫn nợ nhau!
Hà Nội dấu yêu hơi thở ngọt ngào!
Bài Cho Em Hà Nội
Có thể hay không có thể
Một mai em vô Sài Gòn
Phương anh nửa chiều nắng Hạ
Nhớ nhung gọi gió mỏi mòn
Một mai em vào phương anh
Nhớ mang theo vài chút gió
Giá rét của đất Hà Thành
Rải lên khắp miền Châu thổ
Có thể hay không có thể
Đưa em xuống lũng đồng bằng
Đường sông từ rạch Bến Nghé
Xuôi dòng sóng nước Cửu Long
Vùng quê mười hai tỉnh thành
Miền Tây ai cũng chất phác
Ai cũng như là chí thân
Chí tình rất chi hiếu khách
Có thể hay không có thể
Đưa em về mũi Cà Mau
Bãi bồi từ bao thế hệ
Biển mặn tình nước ngọt ngào
Chưa quen mà đâu phải lạ
Như vừa mới gặp hôm qua
Nâng ly nói cười rôm rả
Tình biển tình người thiết tha
Đầu sóng ngọn gió bao la!
Đà Lạt Nhớ Hải Phòng.
. Riêng tặng nhà thơ Chúc Mai
Dã quỳ vàng nỗi nhớ
Phượng tím rịm phố chiều
Cánh tay thông vẫy gió
Hoàng hôn hiu hắt hiu
Phố cảng mưa hay nắng
Phượng Hè có đỏ bông
Cao nguyên xanh quạnh vắng
Đà Lạt nhớ Hải Phòng
Suối tình chừng khô hạn
Dốc tình quá chông chênh
Đồi tình in bóng nắng
Lũng tình sầu mông mênh
Đường tình xa vời vợi
Mấy nghìn dặm chim bay
Mấy trăm giờ cánh mỏi
Ngọn gió tình heo may
Rồi sẽ có một ngày
Mây trời giăng phố cảng
Ai còn nặng nợ ai
Con sóng tình phiêu lãng!
Viết tại Biệt xá Chúc Mai, Dalat 5:47Pm April 21.2017 TH
* ÁNH NGUYỆT
Chờ Đến Bao Giờ
Sóng gió sông hồ đọng mắt em
Mưa rơi còn rũ ở bên thềm
Rừng thu đánh thức hồn lữ thứ
Mây trắng giang hồ vỡ bóng đêm
Anh đã ra đi chẳng trở về
Kia sương khói lạnh nhớ tình quê
Bên sầu muôn thuở ai đưa đón?
Hiu hắt nương chiều lạnh tái tê
Em đợi chờ anh đến bao giờ?
Rừng thu thay lá mùa già nua
Sông dài đâu chỉ dòng ra biển
Chim đã lạc bầy sợ gió đưa
Em chờ anh như nắng chờ mưa
Như đêm đợi sáng, rừng lá thưa
Ừ thì mặc kệ mình già nhỉ!
Gặp lại nhìn thôi! Ấy... Đã thừa
Gửi ý kiến của bạn