Xâu chuỗi
cầm giấc mơ
có thể
tôi không đi đến được cuối dốc đêm
phía bên kia ngày
bạt ngàn những cánh hoa
nở & tàn : không phân biên giới
gieo mầm bụi
có thể
tôi không thu hoạch được mùa cỏ xanh
em sẽ hiện diện từ tro tàn
nhưng tôi biết
giữa muôn vàn màu sắc
không nhành xuân cho tôi.
chúng ta không thể
xâu chuỗi hai số phận
như xâu chuỗi những mẩu chuyện rời
dâng hiến & tận hiến
ranh giới
điểm tựa
chân lý
sau cuộc hành trình
chúng ta giản đơn là kiến
Thế giới nghiêng - Thế giới thẳng
Dòng sông đi tàn đêm chưa hết lòng mình
Ngậm kín cơn đau
Nghiêng
Nơi cuối cùng của đoạn thẳng số phận
Rong rêu một đời mơ hoa nắng
Gã chài lưới tôi
Một đời bán buồn mua hạnh phúc
Tay hằn hằn dấu ngu ngơ
Những mặt phẳng khiến mình ngại ngần xê dịch
ẩn chứa ngàn mắt chênh vênh
nỗi cô đơn là sa mạc
trái tim ta là con rắn cụt đuôi
len lén đớp ánh sao trời giữa quầng khuya nhiễu động
ta đi trọn cuộc hành trình làm người
chưa hết chiếc bóng mình
bọt sóng.
Khát vọng luôn nghiêng về bên kia bờ suy tưởng
Sự thật thẳng đứng
Khi đã chìm sâu giấc ngủ.
Ngoài kia có gì?
sự hỗn loạn của những dấu chân
sự ức chế thời gian trong những hơi thở
phố phường.
tâm hồn ta có gì?
mớ cảm xúc nặng nề tạp nham
không định mức độ khuôn hình
trầy trượt lao vào dòng xoáy đêm ngày
lang thang giữa muôn vàn
đập va tiềm & thức
.
gối đầu lên khuôn ngực gió
tìm bình yên
gió nhăn nhó thổi dạt hồn ta ra biển
gặp sóng
sóng đánh tan thành bọt.
gối đầu lên nắng
nắng hả hê thiêu đốt
ta cháy xẹm thành than.
trở về neo mình bên hè vắng
vỉa hè giương cái nhìn khinh miệt
chán nản
lẩn vào căn lều tâm tư
những vết sẹo ánh ngời dĩ vãng.