*TRẦN THOẠI NGUYÊN
Anh mất em rồi sao?
Anh mất em rồi sao?
Còn hẹn nhau kiếp nào!
Trăng vàng xưa tóc rối
Cỏ xanh bờ chiêm bao!
KỶ NIỆM HOA VÀNG xưa
Thơ bay lừng quán trưa
Bướm tiền duyên về đậu
Cành em bướm vàng tơ.
Em nhớ chăng mùa thu
Trăng vàng THU TƯƠNG TƯ
Em hát thu quyến rũ
Hồn anh xanh áo mơ!
Còn đâu ĐÊM VĂN THÁNH
Đèn thủy tạ lung linh
Hai vì sao lấp lánh
Nụ hôn say đắm tình.
Ôi nhành HOA THẠCH THẢO
Héo úa mộng hương tàn!
Dòng sông đời hư ảo
Sóng vỗ sấu mang mang!
Hồn anh giờ cổ mộ
Sương khói tuyết thời gian!
TÌNH YÊU HOA THIÊN SỨ
Rã cánh rụng trăng ngàn!
Anh mất em rồi sao?
Còn hẹn nhau kiếp nào!
Trăng vàng xưa tóc rối
Cỏ xanh bờ chiêm bao!
*LÊ THỊ NGỌC NỮ
Ánh sao rơi
Em lần tìm một ánh sao
Ngày xưa đôi bóng tình trao ước thề:
"Đường đời dẫu lắm nhiêu khê
Chông gai, mưa nắng đi về có nhau"
Mình thường ngồi lặng đếm sao
Em ngôi lấp lánh sáng bao góc trời
Anh ngôi đơn độc lẻ loi
Thương anh em khóc, ước đôi sao kề
Ngôi sao băng, lỡ lời thề
Ngày lung linh nắng em về nhà ai
Chuyện nhìn sao cũng nhạt phai
Em giờ buông sợi tóc mai ngắn dài
Bước thời gian cũng miệt mài
Hai mươi năm lẻ từ ngày xa nhau
Hôm nay nhận được tin đau
Nơi xa xăm ấy anh vào thiên thu
Đêm nay trời bỗng mưa mù
Em tìm mỏi mắt sao như mất rồi
Lệ trôi vào tận tim côi
Nghẹn ngào một ánh sao rơi cuối trời.
*NGUYỄN NHÃ TIÊN
Lối thu
Ngày thu cỏ giục con đường
trong ngần âm sắc ngàn sương thì thầm
lan xa cho đến về gần
ơ hay!
từng phiến tay cầm khói không
Rót từ mây trắng mênh mông
ngấn sương như chảy vào lòng nổi trôi
đa đoan cỏ cũng vọng lời
lao xao mà tỏa cả trời mùi hương
Chợt ngàn con mắt xanh trong
dẫn đường tôi ngọn gió không quê nhà
thinh không
ửng sắc giang hà
nghìn khuya trăng rót quang ba gọi mời
Bàn chân không thực nữa rồi
lối nào thu cũng ngập lời cỏ hoang
nơi nào em
bến trăm năm
chỉ giùm tôi lối thật gần đi em .
Sơn Trà Tịnh viên, đầu thu 2016
N N T