NB - PHƯỢNG TRƯƠNG ĐÌNH - PHAN NAM

21 Tháng Mười 20179:32 SA(Xem: 7968)
NB - PHƯỢNG TRƯƠNG ĐÌNH - PHAN NAM


*NB

Khi nước mắt đọng trong đêm
Em nhớ anh
Hạt nắng ấm của ngày xa lắc
Thầm thì
Bàn tay nắm lấy bàn tay
Dắt em qua những ngày giông bão
Nắng mưa hề gì
Hạnh phúc vơi đầy
Em như đóa quỳnh đêm
Nở tung hương nhụy
Chao nghiêng tỏa hương thơm
Về phía anh
Nhắn gởi lời gắn bó
Một đời nghe anh
Và anh
Mỉm cười trêu chọc
Em tôi ơi hãy nhớ
Hoa chỉ dịu dàng khi nắng dịu êm
Mà nắng lại thích đốt cháy em
Trong vòng tay xiết
Trong hơi thở xôn xao
Hãy là mây
Mỏng mảnh mà che phủ
Trói chân anh
Làm tan biến giọt nắng cuối ngày
Trong em
Một đời



*PHƯỢNG TRƯƠNG ĐÌNH

poetic graffiti series (*)
(Chùm thơ Vẽ Bậy)

Graffiti one (*)
(Vẽ Bậy 1)

1.
Tôi ở trong tổ lũ mối
Ngày mưa
Nỗi buồn vẽ lên từng viền cánh mỏng
Thắp sáng trong đêm
Những ngọn nến
Bài ca về cánh đồng
Từng chấm
Từng chấm
Trên mặt nước
Bung nở

2.
Chiều viên tịch
Trong mái lều của gió
Tôi đắp tấm chăn lá
Chờ trăng

3.
Mỗi sợi tóc em
Kể tôi nghe một câu chuyện khác nhau
Tôi chẳng thể nào phân biệt nổi
Đâu là sự thật & dối trá
Khi trái tim xâm lấn dần lý trí.

4.
Trên khuôn mặt em
Tôi thấy những mảnh xác thời gian
Thời kỳ phân hủy
Bờ môi em như cánh đồng thơm mùi lúa mạch
Bắt đầu phủ dày bóng tối
Như gã chăn cừu
Tôi dò dẫm kiếm tìm đóa Cát Cánh, le loi.

5.
khi cơn mưa dai dẳng từ chiều dần tắt
tôi men theo tiếng dương cầm
vẳng ra từ con ngõ trong khu phố tồi tàn
tìm chốn trọ.

lúc này, xung quanh chất đầy trống vắng
trên mái ngói lở loét hoặc một xó xỉnh ẩm ướt nào đó
tiếng làm tình của đôi mèo xói vào màng nhĩ tôi & đêm, chớm lạnh…

tiếng dương cầm đã chết
có thể trên những ngón tay của một nàng gái đẹp
cũng có thể là những ngón tay thô ráp của một gã nhạc sỹ chán chường số phận

tôi ngẩn ngơ nép mình trong đôi cánh của giọt sương
lắng nghe xa xa dội lại tiếng còi tàu đùng đục.


Graffiti two (*)
(Vẽ Bậy2)

1.
Vấp phải cơn mơ ai đó bỏ quên
Hai giờ sáng
Trên con đường đã bắt đầu mọc mầm những đóa sương
Không còn hơi thở dù rất khẽ của những chiếc khuy lá
Chuyến tàu cuối vừa rời ga cách đây ít phút
Khi tôi đang chuẩn bị xếp những hành lý khát vọng vào chiếc va ly nhàu mốc
Những vệt khói dường như còn lẩn quất
Dưới vầng trăng yếu ớt

2.
tôi vừa nuốt phải ngón tay của vũ trụ
trong giấc chiêm bao những cơn nấc cụt
những con sóng trườn ra từ đỉnh núi
và những nhành hoa đơm hương từ lòng đại dương
lũ rắn quấn quanh cần cổ tôi
rất nhiều dòng sông bị tắc nghẹn nửa chừng
những ngọn lửa hầm hập tỏa nhiệt
từ tận cùng vực sâu ý thức.

3.
máu của tôi đã tràn ra ngoài biên giới tự do
những bàn tay chỉa ra từ những khoang mắt phiền muộn
về phía vầng mặt trời, chui ra từ tử cung của biển

những chùm bóng đêm bắt đầu phát nổ
và nhanh chóng chìm vào dòng nước
sự yên tĩnh như những cánh hoa nở dần

4.
tôi đã ngửi thầy làn hương của mùa đông
phảng phất trong dòng chảy của nắng sáng nay
trên con đường dẫn quanh ngọn đồi bình thản.

các dòng sông đã chết đuối trong suốt những ngày qua
khi lũ mưa kéo đến xâm chiếm bầu trời
hôm nay chỉ còn một vài mảnh xác tái xám.
Hờ hững dính trên ngón tay mệt mỏi, mùa thu.


Graffiti three (*)
(Vẽ Bậy 3)

1.
nhớ nhà tôi châm điếu suy tư
buổi chiều
mặt đường ám dấu chân không chủ ngữ
vị ngữ của những câu hỏi móc ngược trên hàng cây
ký ức
nằm ho trong buồng phổi của lũ lá
bắt đầu nhiễm trùng.

2.
trong quán
mùi cà phê & hương ngọc lan
giao phối.
người đàn ông bị khói thuốc ăn dần

từ chiếc loa cũ kỹ
chậm rãi & có phần mệt mỏi
tiếng hát của nàng ca sỹ ngày xưa
lả tả rơi
theo đám bụi trên mái ngói già khọm
bị hạ đo ván bởi làn gió Mùa Đông Bắc.

3.
khi tôi bước vào
trên mỗi chiếc ghế trống
dường như còn đọng lại hơi ấm từ ngày hôm trước
của những đôi tình nhân.

chọn chỗ ngồi gần bể cá cảnh
lặng lẽ tôi quan sát
vũ điệu buồn của con cá vàng
đơn độc.

cô nàng phục vụ
để lộ những chiếc răng trắng màu men sứ
một phút
tôi lạc đường giữa giấc mơ về nụ hồn thuần khiết
đã chết yếu từ mùa đông xa xăm

4.
tôi đứng bên bờ của dòng sông hành khất
những hi vọng
loài hoa cẩm chường đã cắt đứt hợp đồng của sự khởi đầu
chỉ còn lại sự khước từ và những nỗi đau đớn.

tôi biết
ở một nơi nào đó
những cơn gió lạnh và sương giá trắng xóa đã qua đi
nhưng những ngày ấm áp tươi sáng của mùa hạ lại chưa đến
những cánh hoa anh thảo đang hoan ca
báo hiệu sự trở về của mùa xuân.


Graffiti four (*)
(Vẽ Bậy 4)

những cành gai mọc tua tủa trên thùy trán tôi
trong những ngày
nỗi buồn không thể chứa đựng nhiều hơn
từ hốc mắt của bầy ngẫu tượng
bóng đêm nảy mầm tội ác
cơn băng huyết của mùa hạ đã bắt đầu
khi chưa khởi thảo mùa xuân.

những sợi dây thép bén nhọn
xuyên qua cuống họng bức tường
của khu vườn
nơi lũ ong & bướm xây dựng thành quách tự do.

cái bụng chửa của biển
bị những nhát chém sâu hoắm
bởi chiếc lưỡi của bọn con buôn
dòng máu đỏ bầm chảy mãi không ngừng
về phía chân trời
nhuộm nham nhở khuôn mặt của vầng dương, lừa phỉnh.

trên bàn tay của những gã đao phủ
tôi đã ngủ một giấc say sưa
tỉnh dậy tôi ngồi đan kết những ý nghĩ về sự chết
bằng hình hài trương phềnh của những cái xác chết trôi
hoặc bị vùi lâu ngày dưới lớp bùn đặc quánh

Graffiti five (*)
(Vẽ Bậy 5)

Tôi thắp que nhang cho rừng
Khi chỉ còn những ngọn đồi trọc tóc
Tiềm thức xanh đã chết khô trong tròng mắt màu tro tàn
Của con hổ già
Buổi hoàng hôn nhức nhối
Hay những đêm vầng trăng bị vùi xác dưới dòng lũ thượng nguồn
Chuỗi tiếng tụng kinh siêu độ
Uất nghẹn bật ra từ vòm họng loài chim từ quy.


Graffiti six (*)
(Vẽ Bậy 6)

1
trên bao lơn
đêm mùa đông đầy gió & mùi lá mục
tôi đang vẽ chân dung tôi & bóng tối

những giọt sương hay nước mắt của trời ?
hạ cánh xuống bờ vai
& thẩm thấu vào ngàn vạn tế bào

một con gián chui ra từ kẽ nứt
lấm lét nhìn
nó sợ ?
hay nó đang tự đặt ra rất nhiều câu hỏi
về thằng người lập dị?

2
những ý nghĩ bốc cháy
lặng lẽ & cô độc
tôi lạc mất tôi trong vùng tóc
như con côn trùng lạc lối giữa điệp trùng rễ cây

một đoàn tàu hỏa đang lao ra từ hàm răng cá sấu
phía sau cột khói
nỗi đau âm thầm thụ phấn
hình ảnh đóa uất kim hương
& người đàn bà
được gói bởi bàn tay ký vãng.

3.
trên bao lơn trống trải
tôi ngồi nhai tôi & bóng tối
khuya như chiếc chai bọc kín
lũ muỗi bị cầm tù
con gián đã bỏ đi
truy tìm miền đất của cái chết
[hoặc] sự sống vĩnh hằng?

graffiti seven (*)
(Vẽ Bậy 7)

1.
hái những bông hoa từ nghĩa địa
người đàn bà bước vội vàng về hướng thành phố
sau lồng ngực đã cạn kiệt mầm sữa
ấp ủ cuộc trao đổi với những linh hồn thất lạc

2.
người đàn bà đã nhìn thấy
những mảnh xác trương thối của tội ác
lẩn khuất sau bức màn săc màu lòe loẹt
của đám hoa hoang dã
sự man rợ của lũ châu chấu
khi chúng hãm hiếp cánh đồng
và những khúc hoan ca
như mũi lao phóng ra từ yết hầu những gã thợ săn.

3.
người đàn bà nghiền nát những cánh hoa
hòa trộn máu mình
thành một thứ bột
& vẽ
bức tranh
buồng giam cùng những con cừu vô tội
đang ngước mặt nhìn vầng dương đỏ bầm
nhễu máu.
từ khóe mi đan dày nếp nhăn như tấm lưới mắt cáo
những giọt lệ đắng cay xuyên qua tấm áo thời gian

4.
người đàn bà khép cánh cửa địa ngục
sau lưng những ngôi nhà sáng trưng trong thành phố
lặng lẽ bước về phía nghĩa trang
dưới ngọn roi tàn nhẫn của sương khuya
người đàn bà chờ sự thức tỉnh của cỏ
gõ cửa những hầm mộ bị lãng quên



*PHAN NAM.

phiên khúc thu

khai thác nỗi buồn theo chiều hướng tích cực
hạt giống vương vãi
xòe bàn tay chạm nỗi buồn này đến nỗi buồn kia
nụ hồng lấp ló ven cửa đợi

khuấy tan giọt nắng đang rơi
mùa thu miệt mài nói lời yêu thương
đan dệt chiếc lưới
cố tình thâu tóm con đường

bỏ vào sọt rác những điều không cần thiết
và rồi bới tung ra hình hài ngày mới
mùa thu chao nghiêng phù sa bờ bãi
hội tụ và tan rã

bài thơ nằm trong xác lá
thoi thóp thở...
29.09.2017


tự khúc tháng mười

và tôi thấy, mặt trời soi chiếu tôi
những dòng sông đục ngầu phù sa
tôi bay qua, cánh đồng tôi, đỏ ối
dáng em nghiêng mắt môi mặn mà

và tôi nhớ, cơn gió lùa mỗi tối
căn nhà đọng một làn hương
mùi ẩm mốc lắc lư vành nôi
vuông đất xưa chợt động ngón tay gầy

và chén cơm, thơm màu nước mắt
tôi đã lớn, và đã uống bóng tôi
xác lá vấp sâu nguồn cội
khúc ru xưa mỏi mắt mong chờ

và nếp nhăn, ngày xưa em đến
chia sớt nụ hôn ban đầu
thương con nước bên bồi, bên lở
tháng mười vang rền ước mơ.
Tiên Phước, 12.10.2017

Gửi ý kiến của bạn
Tên của bạn
Email của bạn
17 Tháng Tư 20241:21 CH(Xem: 26)
Vào lúc nào đấy trong đêm tối như hốc mắt người chết
15 Tháng Tư 20244:19 CH(Xem: 294)
dutule.com giới thiệu thơ Đặng Xuân Xuyến, Lê Thanh Hùng
13 Tháng Tư 202411:31 SA(Xem: 621)
Thương như tang lễ chiều mưa/ ướt lướt thướt những người đưa tiễn
09 Tháng Tư 202411:20 SA(Xem: 104)
chiều đi qua cơ thể/ câu hát rợn trong người
07 Tháng Tư 20248:37 SA(Xem: 603)
mặc kệ ai biểu loại người như tôi khó sống nổi.
04 Tháng Tư 202411:18 SA(Xem: 628)
nói nhỏ nhẹ thôi nhé/ không cần gồng gượng lên đâu
01 Tháng Tư 20248:11 SA(Xem: 1092)
Tháng ba giũ mù sa/ trái đang mùa con gái
30 Tháng Ba 202411:15 SA(Xem: 651)
Núi trọc lóc, núi cúi đầu, xơ xác/ Ngó ráng chiều, như ngó rạch dao đâm
29 Tháng Ba 20248:22 SA(Xem: 641)
Sương chùng chình đầu ngỏ/ Góc sân bung trắng rồi
25 Tháng Ba 20248:18 SA(Xem: 1031)
dutule.com xin giới thiệu thơ Lê Nguyên Thu
Du Tử Lê Thơ Toàn Tập/ Trọn bộ 4 tập, trên 2000 trang
Cơ sở HT Productions cùng với công ty Amazon đã ấn hành Tuyển tập tùy bút “Chỉ nhớ người thôi, đủ hết đời” của nhà thơ Du Tử Lê.
Trường hợp muốn có chữ ký tác giả để lưu niệm, ở Việt Nam, xin liên lạc với Cô Sóc, tel.: 090-360-4722. Ngoài Việt Nam, xin liên lạc với Ms. Phan Hạnh Tuyền, Email:phanhanhtuyen@gmail.com
Ở lần tái bản này, ngoài phần hiệu đính, cơ sở HT Productions còn có phần hình ảnh trên dưới 50 tác giả được đề cập trong sách.
TÁC GIẢ
(Xem: 17040)
Ông là một nhà văn nổi tiếng của miền Nam.
(Xem: 12257)
Từ hồi nào giờ, giới sinh hoạt văn học, nghệ thuật thường tập trung tại thủ đô hay những thành phố lớn. Chọn lựa mặc nhiên này, cũng được ghi nhận tại Saigòn, thời điểm từ 1954 tới 1975.
(Xem: 18988)
Với cá nhân tôi, tác giả tập truyện “Thần Tháp Rùa, nhà văn Vũ Khắc Khoan là một trong những nhà văn lớn của 20 năm văn học miền Nam;
(Xem: 9171)
Để khuây khỏa nỗi buồn của cảnh đời tỵ nạn, nhạc sĩ Đan Thọ đã học cách hòa âm nhạc bằng máy computer.
(Xem: 8340)
Mới đây, có người hỏi tôi, nếu không có “mắt xanh” Mai Thảo, liệu hôm nay chúng ta có Dương Nghiễm Mậu?
(Xem: 609)
Nói một cách dễ hiểu hơn, thơ ông phù hợp với kích cỡ tôi, kích cỡ tâm hồn tôi, phù hợp với khả năng lãnh nhận, thu vào của tôi, và trong con mắt thẩm mỹ tôi,
(Xem: 980)
Chúng tôi quen anh vào cuối năm 1972.
(Xem: 1171)
Anh chưa đến hay anh không đến?!
(Xem: 22464)
Giờ đây tất cả mọi danh xưng: Nhà văn. Thi sĩ. Đại thi hào. Thi bá…với con, với mẹ, với gia đình nhỏ của mình đều vô nghĩa. 3 chữ DU-TỬ-LÊ chả có mảy may giá trị, nếu nó không đứng sau cụm từ “Người đã thoát bệnh ung thư”.
(Xem: 14001)
Nấu cơm là công việc duy nhất trong ngày có liên quan đến cộng đồng gia đình, mà, gần đây Bố đã được miễn, vì cả nhà cứ bị ăn cơm sống hoài.
(Xem: 19178)
Tình Sầu Du Tử Lê - Thơ: Du Tử Lê - Nhạc: Phạm Duy - Tiếng hát: Thái Thanh
(Xem: 7897)
Nhưng, khi em về nhà ngày hôm nay, thì bố của em, đã không còn.
(Xem: 8815)
Thơ Du Tử Lê, nhạc: Trần Duy Đức
(Xem: 8499)
Thời gian vừa qua, nhà thơ Du Tử Lê có nhận trả lời phỏng vấn hai đài truyền hình ở miền nam Cali là SET/TV và V-Star-TV.
(Xem: 11063)
Triển lãm tranh của Du Tử Lê, được tổ chức tại tư gia của ông bà Nhạc Sĩ Đăng Khánh-Phương Hoa
(Xem: 30715)
Tôi gọi thơ Du Tử Lê là thơ áo vàng, thơ vô địch, thơ về đầu.
(Xem: 20817)
12-18-2009 Nhà thơ Du Tử Lê phỏng vấn nhạc sĩ Thân Trọng Uyên Phươn
(Xem: 25512)
Khi gối đầu lên ngực em - Thơ Du Tử Lê - Nhac: Tịnh Hiếu, Khoa Nguyễn - Tiếng hát: Đồng Thảo
(Xem: 22911)
Người về như bụi - Thơ: Du Tử Lê - Nhạc: Hoàng Quốc Bảo - Tiếng hát: Kim Tước
(Xem: 21732)
Hỏi chúa đi rồi em sẽ hay - Thơ: Du Tử Lê - Nhạc: Hoàng Thanh Tâm - Tiếng hát: Tuấn Anh
(Xem: 19788)
Khái Quát Văn Học Ba Miền - Du Tử Lê, Nguyễn Mạnh Trinh, Thái Tú Hạp
(Xem: 18056)
2013-03-30 Triển lãm tranh Du Tử Lê - Falls Church - Virginia
(Xem: 19254)
Nhạc sĩ Đăng Khánh cư ngụ tại Houston Texas, ngoài là một nhạc sĩ ông còn là một nha sĩ
(Xem: 16922)
Triển Lãm Tranh Du Tử Lê ở Hoa Thịnh Đốn
(Xem: 16115)
Triển lãm Tranh và đêm nhạc "Giữ Đời Cho Nhau" Du Tử Lê đã gặt hái sự thành công tại Seattl
(Xem: 24507)
Nhà báo Lê Văn là cựu Giám Đốc đài VOA phần Việt Ngữ
(Xem: 31956)
ngọn cây có những trời giông bão. ta có nghìn năm đợi một người
(Xem: 34935)
Cung Trầm Tưởng sinh ngày 28/2/1932 tại Hà Nội. Năm 15 tuổi ông bắt đầu làm thơ,