khi tưởng tượng thì đã là không tưởng
giam lỏng thất tình để tự nó ăn năn
nhìn trời đất chỉ màu đen với trắng
có con thú hoang đàng ngước mặt tru trăng
đài sen úa phật cười môi xám lạnh
sông cạn dòng thuyền neo đậu bến mê
tiếng mõ vọng ngập ngừng vô lượng kiếp
đẫm rượu ngất ngư xuống giọng đắng câu xề
sáng mở mắt bày trò chơi bá đạo
ngổn ngang đời kinh rụng chạm hồn ma
siêu độ chăng bóng người đang lố nhố
ngồi tréo chân cười nhìn mỹ nữ kiêu sa
điên nhập thể buồn vui không ẩn dụ
rống âm cuồng thè lưỡi liếm vết thương
vỗ về ta tình yêu em độ lượng
cõi quê xa ngút mắt một cung đường
tanchautn. 16h20’ 11/2017
Gửi ý kiến của bạn